Cổ tích

11:10 27/12/2010
NGUYỄN KHẮC PHỤC    Viết cho năm MÙA THU hai mươi tuổi     Và câu chuyện tình dang dở lại bắt đầu

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục - Ảnh: internet


Cổ tích
 

Hai mươi năm sau câu chuyện mới bắt đầu
anh sẽ lại được hôn em chiếc hôn bỏ dở
Ôi chiếc hôn cũng chuyển qua thế kỷ
có giống chiếc hôn để ta say đắm cho nhau?

Hai mươi năm sẽ bao nhiêu động đất
sẽ bao nhiêu cuộc thí nghiệm hạch tâm
sẽ mọc lên bao nhiêu ngôi sao mới nhất
sẽ chia lìa bao đôi lứa tình nhân?

Hai mươi năm sau sang thế kỷ khác rồi
nhà cửa, áo quần, những bài ca cũng khác
và tàu bay cũng bay nhanh hơn trước
liệu tình yêu còn có nghĩa hay thôi?

Và lúc ấy em sẽ cười hay khóc
sẽ run lên hay hờ hững lạnh băng
chữ anh viết dứt ra từ máu thịt
một món quà chế tạo hai mươi năm

Và lúc ấy còn người đau không nhỉ
em có mang thuốc muối đến cho anh
Em có đến cùng anh trên bãi bể
em có trốn mọi người để mơ mộng cuối xuân?

Và lúc ấy lá sẽ vàng hay trắng
trái có thơm chín mọng ngủ trên cành
thu có dịu như mùa thu xa vắng
em có nao lòng cất tiếng rủa nguyền anh?

Vâng lúc ấy mọi điều đà khác trước
thế kỷ mới đã sang, thế giới cũ chết rồi
cả hy vọng khổ đau và hạnh phúc
nhưng tình yêu cứ rạo rực tim người

Giữa đôi ta một lá cỏ ngủ quên
sẽ thức giấc khi mùa xuân chợt đến
như sao mai ở chân trời thoáng hiện
giữa cuộc chia lìa thắp sáng một hừng đông

Đôi ta sẽ thanh xuân cùng lá cỏ
giấc mơ xưa sẽ mọc lại tinh khôi
anh sẽ dắt tay em ra bãi bể
và con thuyền vỏ trấu sẽ ra khơi

Trên đại lộ những ngã tư thế kỷ
sẽ tưng bừng một đám cưới hạch tâm
những nguyên tử của tình yêu bùng nổ
trái tim ta chứa phản ứng hạt nhân

Và lúc ấy mẹ têm trầu cánh phượng
Em là cô dâu trong trái thị bước ra
tóc hoàng tử bạc phơ, chàng sung sướng
chuyện cổ tích ngày xưa lúc ấy sẽ nở hoa…

Mỹ Khê - Hè 83
(8/8-84)



Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang

  • Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương

  • Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất

  • Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác

  • Tế Hanh - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Khắc Mai - Tuyết Nga - Thái Ngọc San - Đặng Thị Kim Liên - Trần Vạn Giả - Huỳnh Duy

  • Lê Văn Ngăn - Nguyễn Xuân Thâm - Phan Lệ Dung - Bành Thanh Bần - Đào Duy Anh

  • HỒNG NHUChiếc tàu cau                        (Trích)

  • Minh Huệ - Xuân Quỳnh - Phương Thúy - Trần Thị Hiền - Trần Hải Sâm - Trần Khắc Tám - Hà Linh Chi - Mai Văn Hoan - Văn Tăng - Thiệp Đáng - Nguyễn Thành Phong - Hà Nhật

  • LTS: “Đi về sao chửa về đi” có lẽ là câu nhắn nhủ nhiều ý nghĩa nhất của Đào Tiềm vào cuối cuộc nhân sinh. Mười năm trước, ở tuổi bảy mươi, sau hơn 50 năm gắn bó với thơ ca, nhà thơ Tường Linh đã viết bài “Khúc ca quy ẩn” như lời từ giã đời thơ.