Ảnh: Internet
Có một cô bé vào rừng hái nấm. Nấm nhiều đến nỗi cô bé mải mê hái quên cả trời đã ập tối. Khi ngẩng đầu lên, cô bé hoảng sợ òa lên khóc. Cô khóc to đến nỗi làm bông hoa màu trắng giật mình. Bông hoa nghiêng về phía cô bé, hỏi: Cô bé ơi! Tại sao cô khóc? Ôi bông hoa! Trời tối quá tôi không về nhà được rồi! Mẹ tôi lo cho tôi e ốm mất. Cô bé vừa khóc vừa trả lời. - Cô bé ngoan ngoãn ơi, đừng khóc nữa! Cô hãy bứt tôi ra khỏi thân tôi đi tôi sẽ đưa cô về nhà. Bông hoa nói. - Không được đâu! Không được đâu! Làm thế bông hoa sẽ đau và héo mất. Cô bé không bằng lòng nói. - Đừng ! Đừng nói nữa! Mẹ cô đang rối lên vì cô đấy! Nhanh lên, nhanh lên cô bé! Bông hoa giục. Cô bé đành nghe theo. Bông hoa nằm gọn trong lòng tay cô bé, tỏa sáng và soi cho cô đi. Càng gần đến nhà, Bông hoa càng lịm dần, lịm dần. Khi cô bé về đến ngõ thì bông hoa lịm hẳn, cánh rã ra và rơi xuống đầy sân. Biết con về, người mẹ ùa ra đón. Đêm ấy cô bé không sao ngủ được, cô thương bông hoa đã vì cô mà rời rã. Cô mong trời chóng sáng để nhặt lại những cánh hoa rơi rụng hôm qua. Trời chưa sáng hẳn, cô bé chạy ra sân, ôi chao! Kỳ lạ quá! Trên sân từng cụm, từng cụm bông hoa màu trắng mọc lên, kết vào nhau tỏa hương thơm nức. Cô bé sững sờ và sung sướng ngồi xuống, ấp tay vào từng cánh hoa. Hương thấm vào tay cô thơm mãi, thơm mãi như bông hoa màu trắng, trắng mãi cho đến tận bây giờ. Rút trong tập “Chú bé kỵ sĩ” - NXB Thuận Hóa (5/2-84) |
MA VĂN KHÁNGỨ ừ, không đi học đâu!Ứ ừ, không đi học đâu!
DƯƠNG THỊ HIỀNMong mãi rồi cũng được về quê cũ. Nắng tháng 7 chói chang phả vào mặt ran rát. Hôm nay tôi lại đi giữa đường quê, gom nhặt những ký ức lấm lem thời thơ dại. Con đường này là nơi tôi đến trường, nơi những trưa hè tôi đầu trần chân đất chạy bắt chuồn chuồn cùng tụi bạn. Đường quê cát bụi lọt giữa hai hàng trinh nữ - loài hoa trắng hồng phơn phớt mà ngày xưa tôi thường ngắt cài lên đầu chơi trò cô dâu chú rể. Cô dâu là tôi - một con bé tóc khét lẹt mùi nắng, quần xắn tới đầu gối, hai tay còn ôm gùi lúa vừa đi mót về...
MAI PHƯƠNG - NGUYỄN QUỲNH THI - LY LY
HỒNG NHUTruyện ngắn Từ trong nguồn sâu, Suối Nhỏ cần cù len lỏi qua những gốc cây, những hòn đá.
PHAN TUẤN ANHTruyện ngắnCô bé vừa chuyển đến ở nơi vắng vẻ này. Thế là cô bé trở thành hàng xóm của hắn. Hắn biết ngay điều ấy, mặc dù, hắn là người ít để ý những gì nằm ngoài ngôi nhà của mình. Hoàn cảnh không cho phép hắn được biết nhiều.
LÂM THỊ MỸ DẠTruyện ngắn Chúng tôi có khoảng vài trăm triệu sinh mệnh sống trong một ngôi nhà xanh đã chục năm. Thỉnh thoảng ông chủ chúng tôi lại mở cửa nhìn chúng tôi âu yếm, vẻ mặt đượm buồn.
...Em thơ đọc sáchHoa sứ rụng đầyVừa thơm vừa rụngSao lìa được cây?...
Về quê thăm lại cánh đồngBờ ngang, kẹ dọc mênh mông là đường
Hoa phượng dập tắt lửa rồiLặng im chẳng thấy một lời ve kêu
Ở Trại sáng tác VHNT Thiếu nhi 2001 do Nhà Thiếu nhi Huế phối hợp với Hội Liên hiệp VHNT tổ chức cuối tháng bảy đầu tháng tám vừa qua, nhóm văn học có 24 em đã sáng tác được 16 bài thơ, 34 bài văn xuôi.