VŨ DY
Ảnh: internet
Đêm một phía hoàng mai
Cũng đành
mai về tìm trong bụi đỏ
nhìn sông dài trôi theo phía một người
tương tư là chiều thắp lửa lên đồi
mùa qua tôi
mưa đã phiêu trên tóc
xương mai là mắt người chấp chới
ta uống đêm chưa mà đã chếnh choáng say?
ai về nhớ rượu chiều buôn cũ
vầng trăng huyết dụ
đã quá xa một nỗi đợi rồi
người ở đâu trong từng đêm rừng khóc
chút bi ai của cỏ ai hay
suối cạn khô
ta như thuyền độc mộc
chở theo về còn nhớ một ngày quên
ta là phiên bản lỗi của đêm
vầng trăng nghiêng không thể nào che hết
nắng xưa luân lạc
đêm hoàng mai người về tận mặt
nghe ngày tím non lá bung xanh lên trời
Giữ riêng mình
một trùng dương ngắt xanh
Tặng nhà thơ Trần Phố
Ta khát em cơn mưa tháng tám
đêm nghe giọt châu báu lưng trời
Lý Sơn mùa cá đi chìm ghềnh xanh một dải
tháng tám người về nắng thiêu ngoài bãi
Đêm là quán biển
rủ nhau về náu nương một đám
bia ngất ngư say một mớ cầm ca
người hát xanh ngời thiên lý
và trên môi mùi tỏi nồng cay
Hồ đợi mưa trên núi
những mắt cá buồn không nói
trên ký ức loài chim
giấc mơ trôi qua có hình hài mây trắng
ly cà phê còn thơm vị biển
người đi chiều sóng cũng ngậm ngùi
Tháng tám khát em
cơn mưa giấu mặt
ta cứ rong qua những miền trưa chang chang
những ngày khô đợi người đỏ mắt
hồn tiền nhân về đâu trong mộ gió?
thuở biển xanh cuồng nộ nuốt người
Đêm gió mặn trên vai nghiêng xuống
bờ khuya sóng đập
lênh đênh một khúc sa kỳ
nỗi buồn vỗ mặt
đêm đầy ma mị
ta về xanh ngắt
giữ riêng cho
một trùng dương xa thẳm biệt người.
(TCSH378/08-2020)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang