VÕ NGỘT
Hoa khế rụng tím cầu ao
Nơi lưu giữ tuổi thơ
hoa khế xưa đã rụng tím cả cầu ao
nơi mẹ tôi ngồi vo gạo
chiều chiều xách nước nhuộm mầu xanh cho bắp cải su hào
Ở đâu con cũng nhớ quê
lúc nào con cũng thấy mẹ lẫn vào mầu ngô lúa
hoa khế tím chiều thương nhớ
tiếng gà khuya đong đếm đêm dài
Tháng ba nỗi nhớ khôn nguôi
thời gian mài mòn bậc đá
hoa khế rụng mấy xưa rồi ?
hàng cau bần thần hỏi gió
Ngóc ngách trong vườn chật ních tuổi thơ
nơi nào cũng toàn dáng mẹ
nén nhang ngập ngừng cháy đỏ
hoa khế rụng tím cầu ao.
Tổ ấm
Cái tổ ấm nhỏ bé
bà sức yếu tuổi già
cha biền biệt chiến trường xa
mấy anh em tuổi ăn tuổi học
Cái tổ ấm nhỏ bé
cậy nhờ đôi bàn tay mẹ
bàn tay chai sạn
lọc nắng gom mưa
cho mái bếp sớm chiều ngấn khói
rau má mát thơm - khoai ngọt sắn bùi
lẫn vào tiếng cười
cái tổ ấm nhỏ bé
Bên bếp lửa con ngồi đấm lưng cho bà
nhổ tóc sâu, hít hà mùi mồ hôi của mẹ
cuộc sống thanh sạch làm sao…
Ngày lại ngày mặt trời đi qua cửa sổ
cánh chim non vỗ hoài vỗ mãi
mà chẳng muốn rời tổ bay đi
tìm vùng đất mới
qua lo âu đợi chờ mệt mỏi
qua những số phận lênh đênh
góc biển chân trời
Cha mẹ đã qua đời
chưa khi nào không nghĩ về quê
về cái tổ ấm nhỏ bé
cái tổ ấm nhỏ bé.
(TCSH361/03-2019)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN