TỪ DẠ LINH
Ảnh: internet
Vũ khúc gọi ngày
Câu thơ viết ngập tràn ô cửa sáng
Em mỉm cười
Ngày tháng có đãi bôi
Mà mùa trôi
Phía bến sông nước dập dềnh lên xuống
Cánh lục bình tím ngắt mải miết xa.
Đêm có hoài thai những ngày tháng cũ
Ta không tìm
Nỗi nhớ cứ mông lung
Cứ khắc khoải tiếng từ quy gọi bạn
Cứ lênh loang con nước những ngày mưa.
Ta cứ nghĩ đời người lá cỏ
Chọn bình yên là sống giữa mênh mông
Lá rụng xuống cho mùa sau xanh ngát
Ấm bàn chân khoảnh khắc người lại qua.
Ta cứ nghĩ xuân qua rồi hạ đến
Cứ gì thu vàng lá đợi đông về
Như cánh chim miên di miền đất lạ
Mùa đổi thay
Đất cũ gọi quay về.
Câu thơ viết ngập tràn ô cửa sáng
Là bình minh chớp nhoáng
Đêm chuyển ngày
Là ta đấy
Những hoài thai sinh nở
Điệu hiến dâng
Vũ khúc gọi ngày lên.
Ta ngồi hát những lý lơi
Ta ngồi gói nhớ trao chiều
Trưa trầy trưa trật mà nhiều nhớ thương
Thì thôi gói cả tơ vương
Gửi em chốn ấy
Môi hường có hay.
Ta ngồi gói lại cơn say
Mùa thu làm nũng
Gió lay lá cành
Ngỡ rằng mùa đang lên xanh
Ngờ đâu lá rụng
Vàng thành mênh mông.
Ta ngồi lặng lẽ bên sông
Lục bình tim tím
Sóng lòng nao nao
Này em
Giọng nói ngọt ngào
Cái nhìn lung liếng
Lao xao mạn thuyền.
Ta ngồi gói lại bình yên
Một trời quan ải
Mắt huyền về đâu
Ta ngồi thương nhớ dàu dàu
Thì thôi xin gửi mắt nâu về người.
Tỉnh say ta hát lý lơi
Kìa con sin sít về trời
Lá lay.
(TCSH368/10-2019)
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM