TRẦN XUÂN TRƯỜNG
Chị
Đong làm sao hết chị ơi
Cuối mùa hoa gạo đang rơi rất nhiều
Người về bến vắng cô liêu
Con đò ở lại nắng chiều sang sông
Thương em chị chẳng lấy chồng
Thương em chị để má hồng phôi phai
Bóng em vừa mới ban mai
Mà sao bóng chị đã ngoài hoàng hôn
Xác không nuôi nổi phần hồn
Em ngồi ném tiếng thở dồn vào đau
Chị quỳ trước Chúa nguyện cầu
Ngày mai có một phép màu cho em
Đôi chân gặp lại lối quen
Thắp bông hoa gạo làm đèn như xưa
Chị về lặng lẽ bên mưa
Dắt em qua
những ngày
chưa
biết buồn...
Chờ
Cỏ lên đằm nét mực xuân
Sao chưa thấy bóng người quân tử về
Để con bướm trắng ngô nghê
Bay qua vườn vướng bùa mê cải ngồng
Cô tôi ở vậy chờ chồng
Tóc thề buộc ngọn gió đông đang tàn
Chiều nào ngõ tím hoa xoan
Nón chao bịn rịn tiễn đoàn quân đi
Chiều nào mưa bụi li ti
Cánh hoa đào rụng nói gì cành đau
Bên gương sợi tóc đổi màu
Vành môi khát đọng vết nhàu thời gian.
(TCSH366/08-2019)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang