TRẦN VĂN THIÊN
Đêm mưa
Vẽ một đêm mưa vào chiêm bao
Rả rích giọt trầm ký ức
Đóa hoa không tên vừa nở vừa tàn
Kịp đánh thức một miền hương xa thẳm
Có cơn gió cuối mùa ly biệt
Mãi đi tìm hình hài của giấc mơ
Có tiếng chân lẻ loi về muộn
Từng bậc thềm chầm chậm những suy tư
Ai thắp vào mắt đêm những ánh buồn
Vệt rêu xanh phủ áo thời gian
Mưa dài hơn thế kỷ
Từ độ người quay đi…
Đôi khi du mục qua cánh đồng tiền kiếp
Đôi khi chìm sâu dưới đáy đêm thầm
Về nằm nghe nhè nhẹ lá thở
Mưa thả điệu jazz trên ngói
Gọi tên lời hẹn cũ càng…
Ngoái lại…
Dường như khẽ khàng tiếng gọi
Một chiều nắng loãng vào sương…
Những nếp nhà trầm mặc đan gió
Mùi hương nào đã tan vào lãng quên
Ai ngồi mơ bóng người tri kỷ
Vụt qua nhau trong một tiếng chuông trầm
Mỗi trái tim sinh ra là một thánh đường
Tiếng khóc đầu đời là hồi chuông trong trẻo nhất
Nỗi buồn như đóa hoa cô độc
Tàn lâu trong giấc mộng dài…
Dường như sương giăng trí nhớ
Những nét người tựa khói qua truông
Ai cúi nhặt một phiến chiều chếnh choáng
Trôi theo ngọn gió tình cờ
Ngoái lại vầng trăng mười bảy
Chỉ còn ánh nhìn vẹn nguyên…
(TCSH402/08-2022)
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ