Chùm thơ Trần Đức Tín

09:08 10/09/2021


TRẦN ĐỨC TÍN

Ảnh: internet

Ngồi dỗ í a

tôi ngồi xem những cảm xúc xô đẩy nhau rất chật
chúng đang bơi qua sông
yêu không cần phải xếp hàng


bên kia sông có mảnh ruộng đang khóc
lúa soi mình trong vũng nước đọng lại sau bão giông bất chợt
rồi đưa tay ghì đám mây
sứ mệnh của lúa là về trời
thương không cần phải đúng


tôi không hiểu và cũng không muốn hiểu:
chiều vàng trong mắt người
hay người mang giấu úa tàn vào tôi


ía
trời qua sông sông qua trời
mặc tôi ngồi dỗ buồn rơi đáy buồn.



Lưu lạc

tôi chở tôi về quê
ngang qua những thành phố không ngủ
luống cày cố nặn hình nỗi buồn rồi thả hoang ra phố


tôi chở tôi về quê
phả bàn tay vào con nước
sông vẫn thế chỉ lòng người là khác
mẹ vẫn thế
chỉ chúng ta là khác


những người con mang hình hài lưu lạc
dường như chiều nay
có cơn gió mồ côi nào lại lạc mẹ phải không.


(TCSH390/08-2021)




 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê