TRẦN BẢO ĐỊNH
Ảnh: internet
Chiều trăng trên núi Cô Tô
lời mình nhịp phách bổng trầm
tôi tương tư bởi bén mầm tình yêu
bồi hồi lần ký ức chiều
tầm phương thị hiện em kiều diễm xưa
đường biên mình hứng giọt mưa
địa cầu nghiêng bóng trăng vừa thắp đêm
mùi hương da thịt thân quen
xác hồn thường tại rằng quên bao giờ?
âm giai cung bậc hững hờ
dấu thăng dấu giáng bên bờ diệt sinh
mắt xưa thường trụ bóng hình
tóc xưa trong kỷ niệm mình mộng du
chiều Cô Tô đổ công phu
tôi vô thị đứng thấy từ tâm em
hạt luân hoán nẩy mầm lên
đôi tay chắp lại qua miền tịch không!
Chiều say
ta say, chiều chếch choáng chiều
chiều say lòng chợt phập phều - hồn quê
ta say, chiều lỗi hẹn thề
chiều say tuốt luốt đường về… chiều không!
ta say, chiều cõng nỗi buồn
chiều say, ta lạc bến cuồng si thương
tiễn chiều chén rượu biên cương
biệt mù san giã người phương trời nào?
tựa lưng chiều gối chiến hào
hồn sông núi đã ngấm vào thịt da
ta say, chiều nhớ quê nhà
chiều say, ta nhớ những bà con xưa…
ta say, chiều sụt sùi mưa
chiều say, ta khóc khi chưa kịp cười
mà đời, thì… chỉ thế thôi!
có chi vĩnh cửu chiều đòi, ngừng say?
(SHSDB37/06-2020)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN