THẠCH QUỲ
Ảnh: internet
Em đến
Thấp thoáng năm, bảy ngày, em đến
Cánh cửa quen tiếng gõ giữa tai mình
Khi cửa mở, khung trời hình chữ nhật
Em bước vào từ một bức tranh
Khép lại sau lưng mảng trời không cần thiết
Lặng im thay cho tiếng hỏi chào
Anh nâng giữa tay mình cốc nước
Em thân quen, muôn thuở vẫn ban đầu
Những đổi thay trên áo, những sắc màu
Như ánh sáng, như sao trời trên phố
Em lặng lẽ bên anh ngồi đó
Giữa tháng ngày, nào có đổi thay đâu!
Anh mất mát nhiều, anh cũng giàu thêm
Quên, rồi nhớ - Thời gian thanh lọc hết
Câu thơ cũ bây giờ anh lại viết
Cỏ mềm, đá cứng - Vẫn là em!
Có lời nào sánh nổi lặng im
Em ngồi đó, thời gian đang lắng đọng
Cả quá khứ, tương lai còn xáo động
Sẽ ngưng thành ngọn sóng trong tim
Anh trở về thanh thản trước em
Như nước được đánh phèn, như giếng lọc
Em khơi dậy dòng trong qua gợn đục
Của hai bờ ngày tháng chảy triền miên
Anh trở về thanh thản trước em
Như trở lại trước chân trời buổi sớm
Cánh cửa mở, tình yêu luôn mới chớm
Em thân quen, muôn thuở vẫn ban đầu…
Nguyễn Du
Cụ đi tìm chân kinh
Ở thứ kinh không chữ
Biết ai sẽ khóc mình/ sau ba trăm năm nữa?
Một tiếng đàn máu rỏ
Suốt 5 đầu ngó tay
Bây giờ cụ nằm đây/ bình yên chưa/ giấc ngủ?
Thân buộc ràng áo mũ
Lòng gửi trời/ núi xanh
Ôm trọn niềm tâm sự nghìn năm trong ngực mình!
Ai đến trong kê vàng?
Ai về bên nấm mộ
Nhìn bụi hồng dặm kia/ nhớ chăng cồn cát nọ?
Mắt tôi như nụ cỏ/ nhìn trời đăm đắm xanh
Bước sao khỏi bóng mình khi mặt trời đúng ngọ?
Tôi về bên mộ cụ
Lẻ bước giữa chiều hoang/ chỉ thấy bóng kê vàng/ mọc trùm lên
bãi cát!
Cụ không về trong mắt
Cụ không nằm trong thơ
Muốn hỏi hồn dưới đất/ ngủ có yên nấm mồ?...
(TCSH325/03-2016)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC