PHÙNG SƠN
Ảnh: internet
Lời gọi của Giàng
Đêm trăng sáng
Đêm thắp lên nền trời
Lửa rượu và ánh mắt.
Tiếng phèn la xập xập xoàng
Tiếng trống cồng gọi một góc trời inh ỏi
Tiếng khóc trên sàn nhà tối mịt
Liên hồi gọi hồn dí vào đêm đen
Khoảnh khắc tê dại của đàn bò
Ngó sững vào mùa trăng
Nỗi phập phồng của ché rượu quý
Say khướt trong màu mắt
Thần hồn của người đang sống vây quanh sự chết!
Đóm lửa bập bùng nổ
Khập khiểng dú đẩy đoàn người đi theo nhịp trống
Tiếng gọi lửa xập xập xoàng
Tiếng trống dội bốn khu rừng
Tiếng trẻ thơ đùa nghịch
Cười
Hát
Khóc thét lên trong đêm
Người đã chết
Bà chị điên giã đều tay
Nụ cười từ cối gạo réo lên thất vọng
Đêm trăng sáng
Lửa rượu và ánh mắt của người còn sống
Đang đếm lại từng nhịp điệu
Bao quanh người đã chết.
Chư Đrăng1985
Khi cuộc sống mở ra
Khi cuộc sống mở ra
Thì những bàn chân bước tới
Để lại là những chiếc khố cuối thời
Nỗi trần truồng man dại
Đã lãng quên trên khuôn ngực người đàn bà Ja Rai
Khi cuộc sống mở ra
Khu rừng hoang bỗng trở nên sôi động
Bề sâu của lồng đất phập phòng
Thú dữ tìm về cội nguồn yên tĩnh
Khi cuộc sống đến gần
Gần như bàn tay sờ vào con nước
Nỗi mát rượi từ đáy sâu hạnh phúc
Hắt lên làm choáng ngợp khung trời
Khi cuộc sống mở ra
Trai gái tìm nhau trong ánh sáng
Lời hát ngọt như dòng nước sớm
Ân ái trao nhau những bàn chân kế tục
Khi cuộc sống mở ra
Những bàn tay trẻ thơ giang rộng
Và chiều sâu của mỗi con đường
Được mở ra như lòng người Ja Rai.
Plây Beng 1984
(TCSH339/05-2017)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN