Tập thơ "Khuyết" của Phan Quỳnh Dao - Ảnh: phongcachla.com
PHAN QUỲNH DAO Sông chảy hương tràn Nghiêng một dòng vỡ, xanh sông trôi Cha đi từ độ sông lở sông bồi Hương lên dâng trời, trái tim Hương chạm Thơm vẫn tràn, Hương mở xa xôi* Soi, ngàn năm cũ, đáy biếc long đen Trưa Vĩ Dạ lá trúc in thềm Con thuyền nhỏ, bến đời, múa tít tắp Tôi bước qua ngày con nắng buồn tênh Chạm ngực sông xanh, một vùng lặng lặng Tôi ở đầu sông hay cuối sông Ôi! Khóc, thao láo chòm sao bằn bặt Trăng qua đầu, sông chảy qua tôi -------------- * Người Pháp gọi sông Hương là Rivière de Parfums (nghĩa là sông tràn hương thơm ngát) Buổi chiều hòa âm cung đô trưởng Em không thể bước qua buổi chiều tiếng chuông rụng nước mắt ngọn lông măng vàng mượt hoa cúc tháng ba, chiều nhiệt đới những ma-na-canh khuôn sọ ngó nghiêng nham thạch, triền vực đá, hứa hẹn những yên tĩnh Có thể đã không cần một điểm hẹn, ly cà-phê bún bò Huế, cơm tấm vỉa hè chiều cứ phi vào vô sắc vô tướng dự cảm bất định màu đen của đóa quỳnh khói lam mây biếc cận thị nặng mắt trổ cửa suy nghĩ Anh nằm khoanh giữa bài thơ phát tiết trắng đêm phẳng vừa trốn chạy vào vĩnh cửu ngực em cất nỗi đau thủy tinh của giai điệu đá xù xì khoái cảm mọc rêu xanh em khuếch tán vào bất tận hệ số chia tàn lửa chén trà đắng xướng danh húp cạn môi Đã không còn cần vòng tay của hòa âm cung đô trưởng em tự biện bằng những bóng râm mặt nạ một thứ tâm bệnh nồng nàn lửu hiện hữu độ chín của lưỡi đỏ hơn ngọn đèn hạt đỗ... Điên trưa Con nước đen xô dạt bóng vía rũ rượi xõa tóc đen đẩy tôi về âm u phố khát trưa hạ đỏ những ngón gầy vốc xơ xác niềm tin em hi ha cười khô nắng mắt nhân gian chớp trắng xanh hoài nghi Thượng đế biến mất Heideiger tồn sinh với mặc cả Thời gian chảy qua kẽ tay không phải ngày xưa không phải hôm nay em trần trụi hỏi mua gì nhân phẩm, áo cơm, niềm tin, cứu rỗi cây cong thành dấu lặng nốt nhạc hóa gỗ đá vô tri Máu loạn chảy & những di căn bất trị thiếu nữ nhan sắc mắt lệ xanh khóc tình phụ vệt lõm hốc mắt tim cành sâu rãnh nhăn nheo ký ức phá sản hóa nỗi buồn thành quách điên trưa. (265/3-11) |
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT
Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy
Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).
Bóng xưa Đập cổ kính ra tìm thấy bóng Xếp tàn y lại để cầm hơi Tự Đức
TRẦN PHƯƠNG TRÀ Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên. đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941
Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên - Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh
Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm