Tập thơ "Khuyết" của Phan Quỳnh Dao - Ảnh: phongcachla.com
PHAN QUỲNH DAO Sông chảy hương tràn Nghiêng một dòng vỡ, xanh sông trôi Cha đi từ độ sông lở sông bồi Hương lên dâng trời, trái tim Hương chạm Thơm vẫn tràn, Hương mở xa xôi* Soi, ngàn năm cũ, đáy biếc long đen Trưa Vĩ Dạ lá trúc in thềm Con thuyền nhỏ, bến đời, múa tít tắp Tôi bước qua ngày con nắng buồn tênh Chạm ngực sông xanh, một vùng lặng lặng Tôi ở đầu sông hay cuối sông Ôi! Khóc, thao láo chòm sao bằn bặt Trăng qua đầu, sông chảy qua tôi -------------- * Người Pháp gọi sông Hương là Rivière de Parfums (nghĩa là sông tràn hương thơm ngát) Buổi chiều hòa âm cung đô trưởng Em không thể bước qua buổi chiều tiếng chuông rụng nước mắt ngọn lông măng vàng mượt hoa cúc tháng ba, chiều nhiệt đới những ma-na-canh khuôn sọ ngó nghiêng nham thạch, triền vực đá, hứa hẹn những yên tĩnh Có thể đã không cần một điểm hẹn, ly cà-phê bún bò Huế, cơm tấm vỉa hè chiều cứ phi vào vô sắc vô tướng dự cảm bất định màu đen của đóa quỳnh khói lam mây biếc cận thị nặng mắt trổ cửa suy nghĩ Anh nằm khoanh giữa bài thơ phát tiết trắng đêm phẳng vừa trốn chạy vào vĩnh cửu ngực em cất nỗi đau thủy tinh của giai điệu đá xù xì khoái cảm mọc rêu xanh em khuếch tán vào bất tận hệ số chia tàn lửa chén trà đắng xướng danh húp cạn môi Đã không còn cần vòng tay của hòa âm cung đô trưởng em tự biện bằng những bóng râm mặt nạ một thứ tâm bệnh nồng nàn lửu hiện hữu độ chín của lưỡi đỏ hơn ngọn đèn hạt đỗ... Điên trưa Con nước đen xô dạt bóng vía rũ rượi xõa tóc đen đẩy tôi về âm u phố khát trưa hạ đỏ những ngón gầy vốc xơ xác niềm tin em hi ha cười khô nắng mắt nhân gian chớp trắng xanh hoài nghi Thượng đế biến mất Heideiger tồn sinh với mặc cả Thời gian chảy qua kẽ tay không phải ngày xưa không phải hôm nay em trần trụi hỏi mua gì nhân phẩm, áo cơm, niềm tin, cứu rỗi cây cong thành dấu lặng nốt nhạc hóa gỗ đá vô tri Máu loạn chảy & những di căn bất trị thiếu nữ nhan sắc mắt lệ xanh khóc tình phụ vệt lõm hốc mắt tim cành sâu rãnh nhăn nheo ký ức phá sản hóa nỗi buồn thành quách điên trưa. (265/3-11) |
NGUYỄN THIỀN NGHI
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG
VŨ TUYẾT NHUNG
Tác giả Lệ Hằng (Lê Thị Lệ Hằng), sinh năm 1988
Quê quán: Hương Thủy, Thừa Thiên Huế
Nơi sống hiện tại: Đà Nẵng
Nghề nghiệp: Giáo viên Tiếng Anh
Nguyễn Quang Đương - Lê Đình Tiến - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Võ Tấn Cường
HUỲNH MINH TÂM
Hải Như - Nguyễn Khắc Thạch - Hải Bằng
NGUYỄN VĨNH TIẾN
HOÀNG THỤY ANH
NGUYÊN QUÂN
Trần Đức Tín - My Tiên - Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Đức Tùng - Phan Duy - Khaly Chàm - Huỳnh Thị Kim Cương - Đặng Như Phồn
Thai Sắc - Dương Thắng - Nguyễn Thiện Đức - Trần Hạ Vi
VƯƠNG HUY
NGUYỄN TRỌNG TẠO
“Vết chân trần rớm máu trên gai” là một chương trong trường ca của cây bút trẻ Lệ Hằng. Tác phẩm là nỗi khát khao của cô bé mù về một thế giới có sắc màu, là trái tim bỏng rát những ước mơ của những người cha người mẹ, là tiếng hát giữa cuộc đời nhem nhuốc bất hạnh vút lên cao để ngợi ca cuộc sống, ngợi ca sự hy sinh, ngợi ca tình yêu, ngợi ca nghị lực vươn lên đạp bung chiếc kén giới hạn, khám phá cuộc sống diệu kỳ.
ANH THƠ
Thúy Bắc - Yến Lan - Trần Nhuận Minh - Vũ Quần Phương - Thái Bá Tân - Nguyễn Đình Thi - Hữu Thỉnh - Trần Hữu Thung - Diệp Minh Tuyền - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Đinh Thị Thu Vân - Bằng Việt
TỪ HOÀI TẤN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Khắc Thạch - Nguyễn Xuân Hoa - Đoàn Mạnh Phương - P.N.Thường Đoan - Nguyễn Việt Chiến - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Man Kim - Nguyễn Văn Quang - Tần Hoài Dạ Vũ - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Nho - Đặng Văn Sử - Phạm Trường Thi - Lê Quốc Hán
HOÀNG VŨ THUẬT