PHAN HOÀNG PHƯƠNG
Nhớ Phùng Quán
Nhà thơ Phùng Quán - Ảnh: internet
Ông đã từng
Đi chân đất
Mặc áo nâu
Đầu đội nón mê tơi
Đến đọc thơ ở trường tôi năm 86
Giọng ông cất lên
Khỏe khoắn như một cô thôn nữ
Cầm túm mạ trên tay
Cắm sâu vào lòng bùn đất
Những câu thơ của ông
Tựa hồ như nhánh sông con
Do dẫm ngàn năm không tới bến
Đêm đó
Mưa
Không thành tiếng
Không thành lời
Mưa ân hận với trời cao đất rộng
Đêm đó
Sau lưng ông
Dòng sông Hương như đứng lại
Ghi lấy lời mai sau
Quả rằng ông có lý
Khi khuyên với nhân gian
Những lúc buồn
Hãy vịn câu thơ mà đứng dậy
Ông đã bao lần như thế
Rồi đi.
Buổi tối
Khi không còn sự tỉnh táo của ngày
Đêm bật khóc
Không cố gắng
Không điều chỉnh
Không giới hạn
Ý nghĩa chìm xuống đáy sông và lung linh trên mặt nước
Gương mặt anh
Khi xa, khi gần
Khi buồn, khi giận
Gương mặt anh, em đặt chỗ nào cũng sáng
Đêm
Anh chạm vào cơ thể của em
Như không thể cố gắng hơn được nữa
Như không thể gìn giữ hơn được nữa
Như không thể giới hạn hơn được nữa
Buổi tối
Ý chí không còn mạnh mẽ
Bởi xúc cảm chân thành
Sự kìm nén chân thành
Đêm không đầu không cuối
Ký ức xếp lên nhau như lá mục rừng sâu
Buổi tối
Nhiều khi chỉ ước sáng mai mình không còn thức giấc
Quanh mình ụ mối bao quanh.
Ngày đến
Chỉ cần những tia sáng đầu tiên lọt vào khe cửa
Ý nghĩ lại sáng bừng
Chòm mây vẫn tinh khôi áp vào vách núi
Nụ cười vẫn thật hiền như cỏ ngọt đồng xa.
(SH315/05-15)
ĐÔNG TRIỀU
PHAN TRUNG HIẾU
LÊ HÒA
NGUYỄN MINH KHIÊM
VŨ TUYẾT NHUNG
BÙI VIỆT PHƯƠNG
TRẦN THU HÀ
ĐỨC SƠN
NGUYỄN CHÍ NGOAN
QUYÊN GAVOYE
Huỳnh Gia - Mai Tuyết - Nguyễn Ngọc Phú - Như Không - Nguyễn Viết Luyện - Võ Ngột - Sơn Trần - Trần Sang
DƯƠNG THẮNG
NGUYỄN VĂN SONG
ĐẶNG THIÊN SƠN
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
BẠCH DIỆP
PHẠM TRUNG NGHĨA
TRẦN THỊ HUÊ
Phạm Hiền Mây - Như Quỳnh De Prelle - Huỳnh Minh Tâm - Phan Tình - Trần Xuân Trường - Trần Hạ Vi - Nguyễn Loan - Nguyễn Nhật Huy - Nguyễn Hữu Phú - Lê Đình Tiến - Quốc Sinh
TÔN NỮ NGỌC HOA