Nhà thơ Phan Duy Nhân - Hải Bằng ký họa
PHAN DUY NHÂN Thư nhà Hồi anh vượt núi về Tiên Phước Có nhận thư em ở dọc đường Giấy đã nhàu hoen nhiều nước mắt Anh nhìn nhòe nét chữ em run… Em kể: “Anh đi, nhà bị đuổi Ngày sinh em nhớ thấy chiêm bao Ôm con em cũng theo lên núi Đi kiếm anh hoài mới gặp nhau Có khổ nghèo chi em chẳng sợ Cái chi anh dặn cũng vâng lời Nhưng còn anh bảo đừng thương nhớ Đừng khóc vì anh em chịu thôi Đôi lần em cũng nguôi đi được Nhưng mỗi lần nguôi lại giận mình: Anh của em nằm trên mặt trận Ở nhà yên ấm hóa em quên…” Rừng cũng rưng rưng màu nắng nhạt Người thương theo mỗi chữ thư em: “Mơ màng nhớ tiếng tim anh đập Có bữa bồng con thức suốt đêm Anh ở xa hoài đâu biết được Bữa nay em cũng khá hơn rồi Nghe tin mỗi trận bên mình thắng Em thấy gần thêm những nỗi vui Anh đi đường sẽ bao nhiêu dặm Em quyết dài theo một tấm lòng Con biết bò rồi, gần đứng được Mỗi ngày trông mỗi giống cha hơn”. Lòng bay bay bổng theo em kể Lấp lánh trong thư những tự hào: “Anh ạ con cười theo tiếng hát Biết vờn tay đón lá lao xao… Cô chú vẫn thường hay ghé lại Quà mua cho cháu, nhắc tin anh Mấy bác trong tù còn nhắn dặn: Có chồng kháng chiến, nhớ vui lên” Em ơi, chiều đó dầm chân xuống Dòng nước sông Tranh mát rợi người Những nụ hôn thầm trong gió núi Gửi về có tới được xa xôi...? Trong anh một bóng cờ bay đỏ Một biển yêu thương sóng dạt dào Vẫn ngọt câu Kiều trong lửa đạn Nằm hầm bí mật nhớ thương nhau Anh qua nhiều lắm làng thiêu rụi Khét khói bom trên xác mẹ già Đất uất căm hờn người nổi giận Lửa bừng trong mắt kẻ không cha! Lũ giặc càng thua càng bạo ngược Máu còn hừng hục núi sông ta Chúng mình trước mắt còn gian khổ Còn nén trong mơ một mái nhà… Em hiểu nhiều rồi anh chỉ dặn: Khổ buồn càng thấm nỗi đau chung Anh tin con gái càng khôn lớn Càng cháy trong tim ngọn lửa hồng Anh ở ngoài này trong đội ngũ Triệu người vươn tới sức đang tươi Quyết làm cả nước thơm hoa đỏ Cho những nơi con vẹn tiếng cười! Trưa này trong khám nằm nghe biển Ngoài gió mênh mông gợi nhớ nhà Em chắc đang cùng con tập nói Mỗi chiều thắc thỏm nhắc tên cha Con ạ, chưa làm tròn nhiệm vụ Ở tù ba cứ thấy băn khoăn Bên ngoài các bác cùng cô chú Chắc phải bù thêm những máu xương... Nhớ bữa về thành nằm bí mật Gan bào ruột xót nhớ thương con Mấy lần ba nóng ran trong ngực Đêm lạnh ngang nhà lặng bước luôn Thôi thế phải còn mươi trận nữa Sẽ về để nắm chặt tay nhau Để nhìn đăm đắm vào trong mắt Xem có ngời vui những ánh sao… Anh nhớ điên cuồng yêu dữ dội Xóm làng giữa ngực núi trong tim Sáng hoài giữa cõi thiêng liêng ấy Có bóng con cười cạnh dáng em. Xà lim 20, trại giam T.B. Đà Nẵng Xuân 1968 Chia tay với Bet-tô-ven Thật rồi em nhập vào tôi Sáng trong là nhạc bồi hồi là thơ? Không gian trần lắng mái nhà Hồn tôi là ngực em là trái tim Em còn với nhạc đi lên Tôi về chắc Bet-tô-ven ngậm ngùi Gần thôi hơn nửa chân trời Xa thương đôi nhịp tim đời đập theo Mười năm vượt suối băng đèo Thiết tha về phố mang theo trăng rừng Em như một dấu lặng tròn Ngân trong giao hưởng trong ngần giọt mưa! Tôi về nhưng đã về chưa Mênh mông hồn nhạc người xưa chẳng về. *** Đáy cốc nghiêng trăng cuộn thủy triều Tôi về lưu luyến có về theo? Bánh xe quay ngược mùa xuân đó Em mắt như thuyền ngại nhổ neo… *** Mang trái tim nhau dào dạt vây Thương tay đâu nối được hai đời Ngực căng buồm gió anh vươn tới Thổi tự lòng em một hướng thôi? (6/4-84) |
Lê Anh Dũng - Lê Mai - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Ngọc Phú - Phan Trung Thành - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Thái Dương - Văn Lợi - Hải Kỳ - Ngàn Thương - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Sông Bồ - Hồ Tịnh Khuê - Vĩnh Phúc - Bùi Tuyết Nhung - Hồ Thế Phất - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Đỗ Liêm - Ngô Xuân Hội - Lê Linh Trung - Đức Sơn - Hồng Thị Vinh - Kiều Trung Phương - Nguyễn Đông Nhật - Trần Hoàng Phố - Phạm Trường Thi - Lưu Ly - Trương Đình Minh
PHẠM ĐỨC MẠNH Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.
...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...
...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc
Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi
Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều
NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).
...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...
...Bồng bồngBống bốngBông bông...
...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...