Chùm thơ Phạm Đình Ân

08:57 17/01/2020


PHẠM ĐÌNH ÂN

Ảnh: Internet

Nhà trên biển Đông

Quen rồi nhà giữa biển khơi
Cũng khói lam, cũng mùng tơi xanh rì
Vui vầy chụm mấy mươi quê
Vu vơ chó sủa tám bề lặng im

Trường Sa đảo nổi, đảo chìm
Thủy triều xuống, thủy triều lên vơi đầy
Trời rộng cao, biển sâu dày
Mồ hôi trộn máu nơi đây mặn mòi


Biển là hồ lớn quê tôi
Đất theo đằng đẵng phận người xa xăm
Ngửa bàn tay, úp bàn chân
Rưng rưng nghe tiếng thì thầm tổ tiên.



Lá trầu cay

Nửa đêm thức dậy ăn trầu
Nước trầu thấm nhớ vào sâu giấc già.

Cuộc đời như bóng mây qua
Nhỏ nhoi chỉ miếng trầu là niềm vui
Bỗng nhiên trẻ lại nụ cười
Tiếc trông miếng bã vứt rồi còn ngon
Ngỡ đang độ tuổi trăng tròn
Sum suê dân dã quê vườn bấy lâu
Tương tư môi đỏ dạ sầu

Trót ăn mất một miếng trầu của anh
Bồi hồi má đỏ tóc xanh
Quả cau chạm ngõ thoắt thành tơ duyên
Miếng trầu cánh phượng khéo têm
Bao nhiêu cô Tấm làm nên sắc màu.

Quen nhau bởi một miếng trầu
Nghĩa ăn, nghĩa ở dài lâu bạn hiền
Coi khinh lừa lọc, biếng hèn
Lợi danh thoáng chốc, ưu phiền mấy mươi
Rủi may chìm nổi kiếp người
Cơi trầu bầy cả chuyện đời ngổn ngang
Dập dồn bão lụt chưa tan
Miếng trầu một thưở cay sang mọi thời
Bồ hòn đắng nữa chưa thôi
Khế chua, sung chát đất trời biết đâu.

Mai kia dẫu bỏ giàn trầu
Cái nồng cay vẫn giãi dầu khoảng xa
Ấm tình cau sáu bổ ba
Thủy chung lá ngửa tay ra thật lòng.

Xót đau năm tháng lạ lùng
Ngược xưa, lại chính xuôi dòng tương lai.


(SHSDB35/12-2019)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang