PHẠM ĐÌNH ÂN
Ảnh: Internet
Nhà trên biển Đông
Quen rồi nhà giữa biển khơi
Cũng khói lam, cũng mùng tơi xanh rì
Vui vầy chụm mấy mươi quê
Vu vơ chó sủa tám bề lặng im
Trường Sa đảo nổi, đảo chìm
Thủy triều xuống, thủy triều lên vơi đầy
Trời rộng cao, biển sâu dày
Mồ hôi trộn máu nơi đây mặn mòi
Biển là hồ lớn quê tôi
Đất theo đằng đẵng phận người xa xăm
Ngửa bàn tay, úp bàn chân
Rưng rưng nghe tiếng thì thầm tổ tiên.
Lá trầu cay
Nửa đêm thức dậy ăn trầu
Nước trầu thấm nhớ vào sâu giấc già.
Cuộc đời như bóng mây qua
Nhỏ nhoi chỉ miếng trầu là niềm vui
Bỗng nhiên trẻ lại nụ cười
Tiếc trông miếng bã vứt rồi còn ngon
Ngỡ đang độ tuổi trăng tròn
Sum suê dân dã quê vườn bấy lâu
Tương tư môi đỏ dạ sầu
Trót ăn mất một miếng trầu của anh
Bồi hồi má đỏ tóc xanh
Quả cau chạm ngõ thoắt thành tơ duyên
Miếng trầu cánh phượng khéo têm
Bao nhiêu cô Tấm làm nên sắc màu.
Quen nhau bởi một miếng trầu
Nghĩa ăn, nghĩa ở dài lâu bạn hiền
Coi khinh lừa lọc, biếng hèn
Lợi danh thoáng chốc, ưu phiền mấy mươi
Rủi may chìm nổi kiếp người
Cơi trầu bầy cả chuyện đời ngổn ngang
Dập dồn bão lụt chưa tan
Miếng trầu một thưở cay sang mọi thời
Bồ hòn đắng nữa chưa thôi
Khế chua, sung chát đất trời biết đâu.
Mai kia dẫu bỏ giàn trầu
Cái nồng cay vẫn giãi dầu khoảng xa
Ấm tình cau sáu bổ ba
Thủy chung lá ngửa tay ra thật lòng.
Xót đau năm tháng lạ lùng
Ngược xưa, lại chính xuôi dòng tương lai.
(SHSDB35/12-2019)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO