NHƯ QUỲNH DE PRELLE
Ảnh: internet
20.
Anh như bầu trời của em
khi hồi bé ngồi sau xe mẹ
em tưởng tượng hình dung những đám mây
nhiều hình thù
lúc như con cừu, lúc như những khoảng không dữ dội
lúc lạnh lùng giông tố
và em yêu anh ở đời sống hiện thực này
21. Anh như mặt đất của em
cho em đứng vững trên đôi chân thực tại
anh rõ ràng, thực tế
như những gì chúng ta nói cho nhau nghe
hàng ngày
như những gì anh thấy ở đời sống
giản dị diệu kỳ với em
22. Anh như ngọn lửa của em
sưởi ấm những lúc tim em run rẩy, yếu mềm
làm cho em rực cháy
yêu thương
cho em hết mình hy sinh không nghĩ ngợi gì
cho em niềm vui rạng rỡ của nụ cười
23. Anh như dòng sông của em
được tắm mát
chảy trôi
tan biến tận cùng
Dòng sông đưa em ra biển khơi
dữ dội và dịu dàng sâu lắng
Em được anh che chở lúc bão giông
24. Anh là tất cả
tất cả
những gì em có
ở đời sống hiện hữu này
không gì khiến em hạnh phúc bình yên hơn
khi có anh, khi anh ở bên
khi anh chia sẻ
Anh là tất cả
sự giàu có của em
niềm tin của em
bất tận
25. Anh là ý niệm
của em
trong mọi ý thức
về sự sống,
về sự bất ngờ,
bất chợt
26. Anh là ý niệm của em
về những hoan lạc
thích thú
hồn nhiên
ở bất cứ đâu
hình dung
tưởng tượng
27. Anh
ý niệm của em
ý niệm của em
sự say nắng
dịu dàng
mê đắm,
mê đắm
không đi xa hơn
nhưng đủ để ngày mai sống
nhìn thấy niềm vui
nụ cười
của bất cứ ai
Cứ thế hình dung
hình dung
về anh
28. Em muốn được tựa vào vai anh lúc này trên cát như màu của ngực em, màu của mắt em
Những niềm vui, tiếng cười, bình an
Em muốn được tựa vào vai anh lúc này như 2 đứa trẻ hồn nhiên, tự do
Em yêu anh trong khoảnh khắc vô tận và mãi mãi…
29. Chúng ta đã trò chuyện với nhau trong bao nhiêu năm rồi
Một ngày em nhận ra, chúng ta yêu nhau rất nhiều trong yên lặng
Em có anh ngày hôm nay, dù em mơ mộng hay anh chỉ cần em trong một khoảnh khắc
Tình yêu như thế đó!
30. Em cần thời gian để hiểu anh, để tin rằng tình yêu anh dành cho em
Em cần thời gian để có anh, để anh xác định yêu em nhường nào
30. Không bao giờ anh dám thừa nhận rằng anh yêu em
Anh rất sợ em sẽ yêu anh rất nhiều hơn cả chính em
Sự nhạy cảm đàn bà không níu kéo em ở lại dù anh cần em biết bao
Em ra đi
Im lặng
Anh ngồi đó với sự cố chấp nghìn đời
Anh không yêu em
(TCSH362/04-2019)
Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh
NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi
MINH TỰGuitare
Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư
Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng
THANH THẢO Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh
Du ca
Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH