NGUYỄN THIỀN NGHI
Ảnh: tư liệu SH
Lắng nghe tiếng ngày
Trên dấu chân hóa duyên sau mùa an cư
Nắng viết tên những vì sao
Lên chiếc gậy chăn đêm mất ngủ
Chọc rụng cô đơn
Phía bầu trời mọc rất nhiều lời cầu ước
Cùng khó khăn nhào nặn cuộc người
Đôi khi cúi xuống
Lời kinh cứu rỗi mắc cạn trong tâm
Nhìn chung quanh như chiếc lắc đồng hồ
Vừa chạy vừa thở
Buông tuột thời gian
Không hay
Ám ảnh sự tồn tại có lúc mọc gai
Trong chiếc bình đậy nắp
Những lời tụng rung đập
Đốt không cháy hết những gì cố buông bỏ
Môi vỡ nụ an nhiên
Xóa ký tự buồn nhiễm độc
Nhiễm độc cả mối tương quan lưỡng cực
Cùng một góc nhìn
Cùng một hướng đi
Tâm an bây giờ cũng khó
Chống gậy đi như con thú trong bầy
Chúi mặt trong vòng quay
Nối đuôi nhau cho hết một ngày
Khoảng cách có khi là tiếc nuối
Có khi là khoảng lặng
Quay về một góc người canh giữ
Từng bước khất thực chính mình
Bằng cái nhìn thấu hiểu.
Hài trăng
Có người bỏ quên bóng mình
Trong trăng
Dắt giấc mơ lội nhớ đi tìm
Giữa ngọn gió mùa ngái ngủ
Khoác chiếc áo dài màu cánh sen
Bước chân trần vấp trăng
Đánh rơi trên môi dấu cười ngậm ngải
Nỗi thương ai đắng chát đợi chờ
Nội thành qua cơn khát sữa
Cái nhớ nhỏ màu từ vú trăng
Từ hàng cây cởi áo
Bềnh bồng tiếng hát ru đêm
Lót bóng tình nhân
Trên dấu nỗi buồn vừa đi ngang
Xót lòng như gốm vỡ
Chìm quên trong cách xa
Ngồi chẻ nhỏ nhớ thương
Thành những que buồn đem đốt
Ngọn lửa thay đèn thắp lòng phố cổ
Tro tàn ủ hài trăng.
(TCSH424/06-2024)
HỒ TRƯỜNG ANNgõ giêng hoài
MAI VĂN PHẤNMười bài tập mùa xuân
Lê Viết Xuân - Hoàng Sĩ Lưu - Võ Văn Luyến - Nguyên Quân - Vũ Thị Khương - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Văn Đắc - Nguyễn Thanh Xuân - Minh Quang - Thai Sắc - Võ Quê - Nguyễn Sĩ Cứ - Thanh Tú
Email của nhà thơ Đặng Tiến gửi tới Sông Hương: “Thơ Quang Dũng dưới đây nằm trong tờ báo “Xuân 1957”, Nxb Văn Nghệ, Hà Nội 1957. Chính Quang Dũng cũng quên rồi, và không ai sưu tập để đưa vào tuyển tập”. Xin cảm ơn nhà thơ Đặng Tiến đã gửi tới Sông Hương bài thơ “Nhớ những mùa xuân” của Quang Dũng và trân trọng giới thiệu tới bạn đọc nhân dịp đất nước kỷ niệm ngày giải phóng.S.H
Có thể nói việc thi sĩ Hữu Loan từ trần lúc 19 giờ ngày 18 - 3 là một bất ngờ đáng tiếc nhất trong làng văn kể từ năm mới này dẫu ông đã ở tuổi 95. Bài thơ Màu tím hoa sim là nỗi đau hơn nửa thế kỷ trước khi người vợ trẻ của ông bị cuốn theo dòng xoáy định mệnh, và hẳn nó còn âm ỉ cho tới giây phút cuối cùng ông chạm tay trần thế.
BÙI ĐỨC VINHGiai điệu tháng ba
PHẠM HÀ DUYÊNBà ngoại
Hồ Thế Hà - Lưu Lam Thi - Đàm Lan - Đoàn Mạnh Phương - Vương Anh - Mai Hoàng Mai - Nguyệt Đình - H Man - Lê Lâm Ứng - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Thế Thắng
CHU THẾ LUYẾNMẹ
HOÀNG THỊ BÍCH THUẦNGiấc mơ con chữ
Trịnh Thanh Sơn - Lê Viết Xuân - Mai Văn Phấn - Thúy Nga - Hoàng Niên - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Quân - Nguyễn Khoa Như Ý - Văn Cầm Hải - Phạm Hồ Thu
Trinh Đường - Thi Hoàng - Tô Hoàn - Trương Quân - Lê Thị Mây - Ngô Minh - Tôn Nữ Như Ngân - Hoàng Cầm - Hồng Thị Vinh
LIÊN NAMBóng hình
Liên An - Bảo Định Giang
Nguyễn Thiền Nghi - Lê Ngã Lễ - Đỗ Hoàng - Phạm Hà Duyên - Nguyễn Sĩ Cứ - Tân Lĩnh - Vũ Minh Thúy
TRẦN ANH DŨNGNgôi nhà của Mẹ
THANH THẢONếu tôi biết...
LƯU XÔNG PHAMột mình
TRẦN ĐĂNG KHOAVới bạn
THU NGUYỆTVô thường