Nguyễn Tất Hanh, sinh ngày 17/2/1954; Quê quán: Thủy Đường, Thủy Nguyên, Hải Phòng. Hội viên Hội Liên hiệp VHNT Hải Phòng. Với anh “Nghệ thuật là khó khăn, đòi hỏi người sáng tạo phải tốn nhiều công sức. Nó không phải cuộc dạo chơi mà là sự kiếm tìm, có thể hôm nay bội thu ngày mai lại mất mùa nhưng với tôi - sự hướng tới cái đẹp thì không bao giờ ngừng”.
Nhà thơ Nguyễn Tất Hanh - Ảnh: internet
Từ tháng 10/2012, Nguyễn Tất Hanh tình nguyện làm đại diện cho Tạp chí Sông Hương tại Hải Phòng, tạo điều kiện cho Tạp chí có thêm nhịp cầu nối với bạn đọc ở thành phố Hoa phượng đỏ.
SH xin giới thiệu những bài thơ anh vừa gửi đến.
NGUYỄN TẤT HANH
Ảo giác
À ơi !
Đêm nhung đêm lụa
Đêm về cõi xưa
gặp cơn gió hoang biền biệt
xa em
vẫn cảm mùi hương trong ấy
Cõi xưa
ác mộng vừa qua
mở một chân trời chờn chợn
Tình qua…
sông âm thầm chảy
từ huyết quản máu dồn về nơi ấy
nói với tôi máu sợ thay lòng
Cõi xưa…
ơi cõi xưa !
Sáo đã sang sông máu giờ vẫn đỏ
Ngoảnh trông tứ bề dày lên nỗi gió
Vô tâm vô tình rày xéo tim gan
Héo rũ cánh buồm vô hướng
Đã hóa cánh chim giam dưới gầm trời.
Vắng em
Tôi hóa dại, bài thơ viết dở
Xin bài thơ đừng bỏ tôi đi.
Hơi thở nhẹ
Mờ trong tiếng mọt gỗ
Giấc tĩnh lặng
đay nghiến tận đêm sâu
Trăng cuối thu
tàn ở non cao
vàng buông miền ảo ảnh
Thoảng
Làm cơn gió mở trang khát vọng
lẻn vào hư không
thành tiếng nấc của đêm dài vỗ cánh
Quẩn quanh đâu đó
những chiếc lá lìa cành
cắt vào không gan
từng nhát vĩnh hằng lời chim di trú
Thoảng
Những bộn bề câu thúc
Thoảng…
Đêm dài se lạnh
thành tấm chăn trên ngực người đàn bà luống tuổi…
Đón nhận những toan lo
cho một ngày đang tới.
(SH285/11-12)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ