Chùm thơ Nguyen Su Tu

14:28 24/10/2017


NGUYEN SU TU

Ảnh: internet

Ngày không em

Em đến như một tôn giáo
khứ lai, sinh tử, Niết bàn
trên tự ngã. Tôi
không cần tương giao với gì khác
nỗi nhớ mặc khải làm nên sự giác ngộ
một thiêng liêng tình yêu
nỗi nhớ làm cuồng thêm lần nhớ
hương thơm và da thịt em cứ vang vang trong đầu
bằng trí nhớ không chuẩn bị
đêm mất ngủ tìm bờ môi những lần ngạt thở
trái tim cần dưỡng chất trần gian để đi hết con đường


giờ tôi gói lẻ loi vào trăng
đêm ba mươi theo lũ đom đóm đi tìm
nương náu nơi trừu tượng của nỗi nhớ
tôi rơi vào thực tại
thế giới thường ngủ yên bởi nỗi nhớ thường hằng


bóng dáng em ăn mòn tâm khảm
có phải tạo hóa tặng tôi bữa tiệc sắp tàn
ngày không em
tôi cặm cụi vẽ vào khoảng vắng
chỉ có tâm linh
mới hiểu hết sự kiện của tâm hồn
chúng hữu tình
như biển
sóng vẫn vỗ bờ
chờ
mà chẳng ban mai.



Nỗi lặng đá khô

Cắm nén nhang xuống hoang vu
tưởng niệm cho ngày tàn vĩnh viễn
thấy nỗi niềm trước gương soi khuôn mặt mình méo mó
bóng mắt ly tâm từng dạng người ấm ức
hỏi còn an nhiên


người đi cũng đã đi
hoang mạc đã nuốt sâu từng ngụm máu
di ngôn theo gió dật dờ
hà huống người không nấm mộ
nẻo nào chẳng bơ vơ
...
em đã ở đâu đó trong vùng trí nhớ
ngồi ôm nỗi lặng đá khô
cuộc thiên cư của giấc mơ dệt lên bàn phím gió
từng âm u nhiễm lạnh trở về
có ai nương về bóng gió
mà buồn em lê thê
giờ đi qua từng góc phố
tiếng nấc chớp lên nguồn
mưa khứ hồi về vỡ
xuống những lần khuôn thiêng
đá làm sao diệp lục
tình sao xanh hỡi trời
tháng Tư di căn nắng trên thô ráp bàn tay
trên môi em nứt nẻ
nỗi buồn nứt trên lưng
con mắt còn dị ứng mở trừng trừng tháng Tư


một lần xin làm góa phụ
mớm lên giọt máu tình hờ
mồ côi vực dậy ảo ảnh rót đầy em
khoảng trống âm u nín gió
trong ký ức
phôi thai ngày ngây muội
chực vỡ òa
trên khói nhang vào thiên cổ
tận tụng
Anh!


(TCSH344/10-2017)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương