Ảnh: hoasontrang.us
…. Mẹ tôi từ bếp đi ra Đầu bị cạo tóc chưa kịp mọc Người chưa nhận ra ai, đôi mắt già răn reo như chân cò xét dò làm tim tôi quặn thắt “Mạ ơi…” Thằng em trai nhảy bốn bước qua bờ ai nhận ra tôi, nó hét lên mà như lĩnh xướng. Cha tôi - chúng tôi quen gọi bằng “chú” (Nội tôi chỉ có mình cha là trai Cụ cho chúng tôi gọi người bằng “chú” Mong đời cha đừng lặp lại độc đinh) Mái tóc cước đang cười hay mái tóc cước đang khóc mà rung mãi vậy, chú ơi! *** … Tôi lang thang hết hang môồng, gốc vả, rặng mù u Cái gì cũng thân mà cái gì cũng lạ Cái gì cũng lớn mà cái gì cũng nhỏ Mảnh sân mênh mông tuổi thơ như sa mạc giờ dăm bước đã ra đường Tôi nhìn cái biển đen “Gia đình cộng sản” Cha tôi cầm dao định chẻ đun nước pha trà Tôi xin, cất đi làm kỷ niệm Kỷ niệm nhắc lại một thời… Tôi cùng cha tôi ra vườn Gần ba mươi năm tôi mới ngửi lại được mùi bùn cắt rốn Tôi ngước nhìn lên ngọn cau (Cau quê tôi nổi tiếng Bắc Trung Nam và cả ở thủ đô Hà Nội) Một chiếc tàu cau rơi xuống chân tôi Luồng gió vào theo vun vút… Tàu cau ơi Em đã từng làm ngựa, làm súng Từng làm chim bay đi bay lại nối hai đầu đất nước cắt chia Em từng làm chiếu Lót chỗ ngồi đêm trung thu cho bầy trẻ chúng tôi “Chồng nụ chồng bông Nhảy cong vồng mía Nhảy lịa vồng khoai Nhảy quay nong tằm. Nhảy nhằm ruộng cấy Nhảy bậy thì thua Nhảy cua thì được..” Tàu cau ơi Em đã làm hành trang cho cuộc đi và cuộc đến. *** … Mẹ tôi giờ không còn Phút người ra đi tôi không được gặp Tôi về quê lần thứ hai Nước mắt tôi đầm mộ cát Hàng xương rồng xếp gai Cùng tôi thưa lời vĩnh biệt… Mười anh chị em mẹ tôi sinh ra và nuôi dạy Lớn lên theo cách mạng đi xa Còn những đứa ở lại nhà Giặc giật khỏi tay mẹ, vứt đi, ném đi, thất tán bốn phương trời Tụ lại từ bốn phương trong đất nước bao la Mấy mươi năm chia lìa Như có chiếc tàu cau truyền tín hiệu Gặp lại, mẹ tôi nhìn chúng tôi cười mếu máo: “Không có đứa mô theo giặc, Tau chết được rồi…!” (14/8-85) |
Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Đăng Việt - Đỗ Hoàng - Nguyễn Vĩnh Nguyên
Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa
VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.
Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên - Lê Tất Sĩ - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh
Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình
Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh
THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...
NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .
MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .
MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...
ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng
LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang
PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa
NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá Vọng Phu thế này?
THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu
TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu
NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.
TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...
NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.