Chùm thơ Nghệ Tĩnh

08:51 13/05/2011
HỒNG NHUChiếc tàu cau                        (Trích)

Ảnh: hoasontrang.us

….
Mẹ tôi từ bếp đi ra
Đầu bị cạo tóc chưa kịp mọc
Người chưa nhận ra ai, đôi mắt già răn reo như chân cò xét dò làm tim tôi quặn thắt
“Mạ ơi…”
Thằng em trai nhảy bốn bước qua bờ ai nhận ra tôi, nó hét lên mà như lĩnh xướng.
Cha tôi - chúng tôi quen gọi bằng “chú”
(Nội tôi chỉ có mình cha là trai
Cụ cho chúng tôi gọi người bằng “chú”
Mong đời cha đừng lặp lại độc đinh)
Mái tóc cước đang cười hay mái tóc cước đang khóc mà rung mãi vậy, chú ơi!


                  ***
… Tôi lang thang hết hang môồng, gốc vả, rặng mù u
Cái gì cũng thân mà cái gì cũng lạ
Cái gì cũng lớn mà cái gì cũng nhỏ
Mảnh sân mênh mông tuổi thơ như sa mạc giờ dăm bước đã ra đường
Tôi nhìn cái biển đen “Gia đình cộng sản”
Cha tôi cầm dao định chẻ đun nước pha trà
Tôi xin, cất đi làm kỷ niệm
Kỷ niệm nhắc lại một thời…
Tôi cùng cha tôi ra vườn
Gần ba mươi năm tôi mới ngửi lại được mùi bùn cắt rốn
Tôi ngước nhìn lên ngọn cau
(Cau quê tôi nổi tiếng Bắc Trung Nam và cả ở thủ đô Hà Nội)
Một chiếc tàu cau rơi xuống chân tôi
Luồng gió vào theo vun vút…
Tàu cau ơi
Em đã từng làm ngựa, làm súng
Từng làm chim bay đi bay lại nối hai đầu đất nước cắt chia
Em từng làm chiếu
Lót chỗ ngồi đêm trung thu cho bầy trẻ chúng tôi
“Chồng nụ chồng bông
Nhảy cong vồng mía
Nhảy lịa vồng khoai
Nhảy quay nong tằm.
Nhảy nhằm ruộng cấy
Nhảy bậy thì thua
Nhảy cua thì được..”
Tàu cau ơi
Em đã làm hành trang cho cuộc đi và cuộc đến.


                 ***
… Mẹ tôi giờ không còn
Phút người ra đi tôi không được gặp
Tôi về quê lần thứ hai
Nước mắt tôi đầm mộ cát
Hàng xương rồng xếp gai
Cùng tôi thưa lời vĩnh biệt…
Mười anh chị em mẹ tôi sinh ra và nuôi dạy
Lớn lên theo cách mạng đi xa
Còn những đứa ở lại nhà
Giặc giật khỏi tay mẹ, vứt đi, ném đi, thất tán bốn phương trời
Tụ lại từ bốn phương trong đất nước bao la
Mấy mươi năm chia lìa
Như có chiếc tàu cau truyền tín hiệu
Gặp lại, mẹ tôi nhìn chúng tôi cười mếu máo:
            “Không có đứa mô theo giặc,
            Tau chết được rồi…!”


(14/8-85)







Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi

  • Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều

  • NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).

  • ...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...

  • ...Bồng bồngBống bốngBông bông...

  • ...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...

  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh