Chùm thơ Nam Nguyên

10:32 08/05/2018


NAM NGUYÊN

Ảnh: Đặng Văn Trân

Nhìn nắng đang lên

Hát trong bóng đêm, một mình
Thứ kho báu của ngôn từ nhảy nhót, hôm nay


Hãy để tôi được nhìn, ánh sáng loang ra
Co ro trong chiếc bình, có nước chảy xuống


Yên lặng, phải thật sự yên lặng
Để nghe tiếng một nhánh cỏ, chưa thoát khỏi lòng đất



Một ký ức buồn

bằng thứ ngôn từ của lửa
tôi đốt bài thơ cũ


ba năm trước, thứ ánh sáng đỏ
ngủ quên sau gian thờ huyền bí


nép dưới gầm bàn đứa trẻ nhóm lên
mỏng manh hai con nhện đói


đan vòm đời những chiếc chân cong


Khi một bài thơ đã chết

Chúng tôi không thể ngồi lại với nhau, không thể
Nó đã chết, tôi đang sống


Tôi gọi nó, nó gọi tên nó
Khi loài người ngủ sâu, một kẻ thức tỉnh
Giữa căn phòng, nghiêng theo chiều Trái Đất


Nó luôn thật, tôi đôi lần giả dối
Tôi luôn thật, nó nằm im


Nó tự do, tôi hèn nhát
Tôi khóc, nó trong ngăn tủ


(SHSDB28/03-2018)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê