MẪU ĐƠN
Ảnh: internet
Cửa sổ đêm
Khi người ta còn trẻ đủ để đứng với chân lên ô cửa khóc ròng cho cuộc tình si mê
Cũng là lúc vì sao trên trời vụt tắt
Dần dà những tháng ngày trôi đi
Rồng rộc chân người
Ô cửa không khép
Làm sao người ta có thể tự mình leo lên để khóc thêm
Tháng ngày không còn nữa
Song cửa viền hoa văn thật đẹp đã ngăn cản với tay ra ngoài
Bầu trời đêm năm hai mươi khác gì bầu trời đêm khi ba mươi
Ô cửa mở nhiều hơn một cuộc tình ngang trái
Gần bầu trời và nhìn bầu trời
Sao người cứ ôm trong lòng một màu cửa sổ
Màu đêm
Người bước chân trên những cuộc vui
Không thể giấu nổi mắt người đối diện song cửa chắn
Từ lâu không ai gỡ bỏ
Hình như khóc về một cuộc tình bên cửa sổ
Có thể nhiều đến vậy
Trong nhiều cuộc đời
Tuổi thơ
Vách tường lở đã chôn vùi những rêu
Bóng nắng chiều loang loang
Hàng cau thưa
Cuối hẻm này là đầu đường kia
Gạch vỡ
Tường vẫn tựa vào nhau
Chốn ân cần thân quen
Nhảy ra từ một ô cửa sổ
Vươn mình trong mây
Đứa bé trèo lên bìa rừng đòi làm chủ núi
Bóng râm ấy vẫn thay màu khi mình đứng nép vào nhau
Một hạt gạo hai ba chiếc lá tròng trành làm đồ chơi
Trò trẻ nít ngày xưa ú òa chờ tim vỡ
Nấp sau tán lá
Không biết ai đã trốn khỏi con đường ngày xưa
Tuổi thơ đã đi đâu len lỏi qua hạt bụi không khí
Tan chảy
Mê mải
Một lần quẹt tay vào tường lở ơ hờ
Thương
(SHSDB34/09-2019)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO