Nhà thơ Lý Hoài Xuân - Hải Bằng ký họa
LÝ HOÀI XUÂN Nơi tôi để nhớ Nơi bông lúa uốn câu soi mặt nước Tỏa hương trong nỗi nhớ người xa Đời sau nhận từ trái tim đời trước Những hạt vàng lấp lánh phù sa Nơi đàn cá lượn lờ rung sóng bạc Tôm búng càng thức giỡn sao khuya Chú cò trắng lội tìm mồi ngơ ngác Tổ con chim cun cút canh đường đi Nơi lặng im đất vặn mình biến hóa Nở sinh nghìn câu tục ngữ ca dao Dòng mương chở đám mây trôi yên ả Ráng chiều vàng pha lửa ngỡ chiêm bao Nơi anh được gặp em ngày gặt hái Bên đê, ngồi, chung một mo cơm Em trao anh vụng về nhành hoa dại Bồi hồi anh lạc giữa mùi thơm Ôi cái nơi ríu ran lời chiền chiện Bên luống cày mẹ đẻ rơi anh Anh bắt dế, thả diều, say én liệng Bỏ cơm chiều, mẹ phạt vào chân Chính nơi ấy là nơi dài ngọn gió Khi trăng quầng khao khát trận mưa giông Cha hiểu trời qua sắc màu ngọn cỏ Anh hiểu em qua công việc cấy trồng Là nơi ấy trong anh giờ chưa ngủ Giọt mồ hôi thổn thức niềm đau Đất dẫu cũ, người ơi xin đừng cũ Cho nơi cây để nhớ mãi nguyên màu. Lặng im bàu tró Lọc qua cát mịn, lấy từ mưa Nguồn nước bây giờ có khác xưa? Biển mặn kề bên mà vẫn ngọt Đất thần Bàu Tró lạ lùng chưa? Cứ ngỡ đang mơ người nguyên thủy Xuống Bàu múc nước bước quanh co Đốt lửa nướng chim vừa bắt được Nhảy reo bên vỏ ốc vỏ sò! Cứ ngỡ đang mơ đàn chim lạc Từ Bàu mang sóng biếc bay lên Mặt trời đan nắng trên đôi cánh Gió lụa mơn man ngọn cỏ mềm! Tôi như đứa trẻ trong thần thoại Hăm hở đi tìm dấu vết tiên Bỗng gặp nơi chân mình đậu lại Những đồ trang sức người xưa quên! Bàu Tró ngày xưa... ai nhớ không? Ai người gắn bó với nghề nông Dẫu đã nằm yên trong ruột đất Còn mơ lưỡi cuốc buổi vun trồng Bàu Tró bây giờ ... Tôi với tôi Lặng im trong nước trước bao đời Bóng tôi lồng bóng người thân cũ Cùng bóng mây lành không nỡ trôi. Đồng Hới, 1985 Cầu ơi!... Có gì trong quả cầu kia Mà em quyến luyến bỏ đi không đành? Cầu bay chạm đến vai anh Mang theo những tiếng trong ngần của em Chưa quen, chút nữa rồi quên Vút cho khéo! Kìa, em xem quả cầu Lửng lơ, xoay tít trên đầu Lửng lơ giữa ánh nắng mầu chiều quang Biết bao câu hỏi cầu mang Cầu không nói, chỉ âm vang tiếng mình Cầu ơi, sao cứ vô tình Để cho ta bắt ánh nhìn của nhau! (13/6-85) |
Nguyễn Đạt - Lê Ngã Lễ - Nguyễn Đông Nhật - Xuân Cao - Từ Hoài Tấn - Tôn Phong
PHAN ĐẠO
Đinh Cường - Anh Túc - Trần Hoàng Vy - Trần Hữu Lục - Nguyễn Thiền Nghi - Đông Hương - Thanh Trắc Nguyễn Văn
ĐỖ TẤN ĐẠT
Thái Kim Lan - Nguyễn Đặng Mừng - Đông Hương
Tuệ Lam - Nguyễn Việt Chiến - Nguyễn Hồng Hạnh - Phạm Bá Thịnh - Võ Quê - Nguyen Su Tu
LGT: Thông Thanh Khánh - người bạn Chăm mới đến với trang thơ Sông Hương vốn là nhà nghiên cứu và giảng dạy văn hóa Chăm ở một số trường Đại học phía Nam.
PHAN TRUNG THÀNH
Trần Phương Kỳ - Phương Uy - Lê Thu Thùy - Lê Hưng Tiến - Trần Thu Hà - Đức Phổ - Hồng Vinh - Nguyễn Thiện Đức - Lê Hà Ngân
PHẠM XUÂN PHỤNG
TỪ HOÀI TẤN
LTS: Nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo bước vào làng thơ từ rất sớm, nhưng phải đến sau này chị mới cho xuất bản những ấn phẩm: “Dòng sông khát vọng” (thơ - Nxb. Văn học 2010), “Hoa nắng” (thơ - Nxb. Văn học 2011), “Trao em mùa hạ” (thơ - Nxb. Hội Nhà văn 2012), “Khúc ru nơi lưng núi” (thơ - Nxb. Hội Nhà văn 2012), “Hà Nội dấu yêu” (tản văn - Nxb. Hội Nhà văn 2013).
TRẦN ĐỨC LIÊM
Vân Nguyễn - Phạm Trường Thi - Hồ Đắc Thiếu Anh - Đông Hương - Phan Như
Phạm Ngọc Túy - Hà Duy Phương - Ngô Thị Ý Nhi - Phan Lệ Dung - Lê Vĩnh Thái - Đức Sơn - Nguyễn Hoàng Thọ - Mai Văn Phấn - Huỳnh Ngọc Thương - Lan Hoàng Miên
DUY TỪ
ĐINH THỊ NHƯ THÚY
LGT: Sinh tháng 10, tuổi con Ngựa, là tác giả truyện ngắn với tên thật Vũ Thanh Lịch, Nguyễn Hải Minh là bút danh dành cho thơ, chị hiện công tác tại Hội VHNT Ninh Bình. Hải Minh làm thơ lúc 16 tuổi, thơ của chị ăm ắp hơi thở của núi, vị mặn của biển, cùng những vui buồn mê thức trong cõi tình, cõi người mang mang… và cũng có lúc mê đắm, mải miết như con ngựa hoang rong ruổi qua từng cung bậc cảm xúc. Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, xin giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ tác giả trẻ Nguyễn Hải Minh.
Tường Thi (gt)
LTS: “Niềm đam mê vô tận của tôi là đọc, làm thơ, viết văn và khao khát đến cháy bỏng là có đủ thời gian để thực hiện niềm đam mê ấy”. Khát khao ấy đã đi cùng năm tháng với nữ thi sĩ Vũ Thiên Kiều từ khi còn là cô học trò giỏi văn toàn quốc (1985), cho đến hôm nay, khi công tác tại Ban Dân vận huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang.