LỮ THỊ MAI
Phác vội
Láng máng hoa tím tràn phố chật
người quen xưa quên mất số nhà
nắng xiên ngã tư ngây ngất
từ Kim Mã đến sông Tô
bao nhiêu thương tích
mọi niềm đau đều rực rỡ điêu tàn
đi hết hoang mang còn lòng tay loang lạnh
mùa bằng lăng khép cửa sao đành.
Uống trà Hội Vũ
Chẳng có gì để ta buồn tẻ
trong mùi áo mỏng
trong da thịt xanh
từ khoảnh sáng truyền tin vị kỷ
ô cửa chậm đẩy vào ta chút nhựa
những cuống hoa đắng ngọt mênh mông
những tháng ngày mờ tỏ phân vân
chỉ biết gọi tên bằng thân phận
Hội Vũ phố ngẩn điệu đàn công chúa
tóc mai sương mờ kín khuya mưa
dinh cơ hụt ván cờ sa thế
quân tử nghìn năm cất bước quên về
vỉa hè một dáng người cắt tóc
gương chói rách rời muôn vạt cánh nâu...
Giả dụ
Buổi chiều thắp nến lên
nắng chói mờ đuôi mắt
lòng dửng dưng rụng đầy thanh xuân
chưa kịp nhớ nhung gì
đã tắt
người ta đối thoại với nhau
sao mình đau
thấy như tim ngừng đập
thấy đón đầu cửa ngực một dòng sông
bóng núi trăm năm chảy thành sáp nến
tên chiều nhạt hơn mưa đêm
ta chợt thấy những tàng cây luống tuổi
gọi mây trôi ngun ngún khói trời
ai cũng nói ngôn từ quá mới
tấc lòng độ lượng mồ côi
tận cùng mọi cuộc đối thoại
là chiếc gai đau nhói chôn vùi.
(TCSH356/10-2018)
Nguyên Hào - Yến Thanh - Trầm Tích
NGUYỄN THỊ BÍCH PHƯỢNG
Nguyễn Hữu Trung - Nguyễn Hoàng Thọ - Băng Nguyệt
HÀ DUY PHƯƠNG
Đặng Thiên Sơn - Phan Trung Thành - Lê Công Hoàng
TRẦN HẠ VI
Bạn đọc hẳn sẽ đặt nhiều dấu hỏi phía sau câu thơ “Là trở về thăm một chuyến sắp đi xa”. Như là sự trở về
nơi hoang vu cõi lòng “thả lên vòm trời đêm một nắm lung linh”, tác giả Nguyễn Thanh Hải đã thử tưởng đến cuộc trùng phùng với vĩnh cửu.
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
ĐINH PHƯƠNG
Vũ Dy - Khaly Chàm - Đặng Văn Sử - Phan Nam - Trần Văn Lợi - Hồng Chinh - Lâm Bằng - Np Phan - Nguyên Chương - Đỗ Thị Nhạn
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
TRẦN VĂN THIÊN
TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
LÊ THÀNH NGHỊ
NGUYỄN CHÍ NGOAN
Châu Thu Hà - Phan Duy - Hoàng Thụy Anh - Mai Văn Hoan - Nguyen Su Tu - Ngưng Thu - Võ Ngột
PHẠM VĂN VŨ
TRẦN QUỐC TOÀN
NGUYỄN MINH KHIÊM