Chùm thơ Lê Thị Mỹ Ý

15:49 02/06/2008
Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

Cuộc chia tay tháng năm

Nghĩ về nhau bằng những con đường
Những con đường ngập nước
Từ nơi ấy, mọi đứa trẻ đã ra đi
Theo những dấu chân bò
Đong đầy lũ loăng quăng không bao giờ lớn.

Rồi rủ nhau cài lên số phận mình
Tóc vàng hoe ngậm vòng nguyệt quế
Những chiếc lưỡi ăn sim và gió
Sẽ trèo lên đồi cao.

Bước đi quen bấm gót gió Lào
Những đứa trẻ trở về, soi mặt trời trong nước
Vẫn thấy chiếc bóng mình cùng lũ loăng quăng
Không bao giờ lớn.

Và trong một buổi chiều
Những con đường ngập nước
Đang làm cuộc chia tay tháng năm
Bằng những dấu chân bò khô khốc.
                                 12. 5. 2001

Khúc ca bầy đom đóm
                         
Tặng PVM

Mang trên mình đôi cánh mầu trắng bạc
Bầy đom đóm bay đêm
Như những đứa trẻ vừa mới sơ sinh
Chưa kịp nhuộm cứng đôi cánh của mình
                         đã chập chững tập bay tìm luồng sáng.

Bầy đom đóm bay dọc những con đường
Nơi vầng trăng ẩn khuất vào tán lá
Và cánh đồng ngoại ô sực nức mùi rơm rạ
Xa xa bên bờ nước chiếc thuyền neo không một bóng người.

Bầy đom đóm bay đi cùng giấc mơ biển khơi
Của linh hồn con thuyền suốt một đêm bập bềnh trên sóng
Chúng mơ những giấc mơ giống nhau về những ngày biển động
Về những ngọn gió nhỏ nhoi đã góp thành bão tố phong ba.

Đấy là những gì đã làm nên biển cả bao la
Bí mật thiêng liêng đôi cánh kia vẫn còn hứa hẹn
Một tia nắng ban mai nhẹ nhàng đến
Làm hồng rực giấc mơ của bầy đom đóm.

Trong buổi bình minh trong suốt ấy
Lấp loá những con đường tập bay
Và không một ai còn nhớ rõ giấc mơ đêm qua
Ngoài tiếng ì ầm suốt đêm dội vào đám cỏ.
                                     HN 27. 8. 2001

Bài hát tạ ơn

Mặt trời mọc trên đỉnh núi hân thưởng
Những tia nắng cuối cùng một ngày sắp tắt
Xanh mướt mùa thu đồng lúa reo lên lời tạ ơn chân thật nhất
Chiếc nón cũ rạng rỡ những nếp nhăn nhọc nhằn.

Và gần hơn, gần hơn
Ngọn gió nồm nam
Nhỏ bé tựa chính tôi đang một mình ca hát
Mặc kệ gương mặt Người hằn lên gương mặt
Vùn vụt lướt qua ô cửa đường dài.

Tôi không biết những gì đang diễn ra quanh đây
Sự lặng im trong cuộc hành trình suốt đời mong ước
Hay những vách núi chụm đầu vào nhau như một chứng tích
Rì rầm chuyện xưa.

Những câu chuyện xưa hơn những chiếc rễ hoang sơ
Xưa hơn vẹt mòn, xưa hơn biến đổi
Xưa hơn sự lặng im đang lặng lẽ lùi dần phía sau đỉnh núi
Và một vì sao đậu xuống vành nón cũ roi rói tươi nguyên.

Những gì đang diễn ra, những gì lặng im
Lời thỉnh cầu của khát khao hằng sống
Cả những cơn mơ tôi không có bao giờ
Vùn vụt lướt qua, còn tia nắng cuói cùng rồi tan vào
đường mép viền hồn nước.

Trong cuộc hành trình ấy, theo cách riêng của mình, tôi đã biết
Nhận những nỗi buồn và hát tạ ơn.
                                     Hoà Bình 28. 8. 2001

LÊ THỊ MỸ Ý
(nguồn: TCSH số 152 - 10 - 2001)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...

  • Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa

  • Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.