HỒNG HẠNH
Ảnh: internet
Còn lại...
Sự im lặng
như chiếc dùi vô cảm
đập vào khoảng trống
Người tránh
những tia nhìn sắc lạnh
găm vào ta
từ bốn phía
Đôi khi trong ta bùng lên ngọn lửa đỏ
được nhen từ rất xa
bằng ký ức một đêm trăng dịu nguyên buốt nhói
Ta đã lội qua vùng đồi thấm đẫm nhớ
trèo qua một chiếc cầu chông chênh
rồi rơi nước mắt khi tình yêu để khuất
phía sau mình
Giá mà thản nhiên được
giá mà khóc được
giá mà chảy máu được.
Tháng năm
Tháng năm
một đêm hè nóng bỏng
mặt đất gập ghềnh mặt trăng như con thuyền treo ngược
tôi nhận một cái hôn
rồi ngỗ nghịch cười vang
Tháng năm
có một vùng sáng lập lòe ánh lửa
niềm tin treo chót vót đỉnh trời
con đom đóm bay
ngả nghiêng giữa một vùng xanh lá
Tháng năm
điệu hát mùi mẫn kia sao mà đáng ghét
có một hòn bi long lanh
đến tận cùng long lanh
nước mắt
Tôi ngỗ nghịch nhận lời nguyền rủa
quăng vào bóng tối
vào đêm
vẫn mặt trăng như con thuyền treo ngược
rỗng không giữa một vùng trống không...
Định nghĩa
Chỉ còn một vệt sóng
đau và khô trắng như muối
Mái tóc suốt một thời nông dại
cũng không xanh
Nắng và gió miền trung
hanh hao một trời cỏ
Ve không kêu được nữa
hoa đã tím lạc màu
trái tim âm ỉ đau
dù sinh ra không phải để chịu dựng
ta nhặt cho mình chùm phượng
đã chín nấc trong hè
Tình yêu là như thế?
(TCSH49/05&6-1992)
VĨNH NGUYÊN
LTS: Những ngôn từ nối nhau như sợ không kịp diễn tả những cảm xúc trào dâng. Như thể, chỉ chậm một khoảnh khắc là thiên nhiên xanh trên trái đất này sẽ biến mất, như vó ngựa trên thảo nguyên, như thoáng ánh cầu vồng sau cơn mưa, như hơi thở nhẹ…
Đó là những gì có thể cảm nhận từ thơ của Nguyễn Hoàng Anh Thư (bút danh Nhật Thu), hiện là cô giáo dạy văn trường Hai Bà Trưng - Huế. SH xin giới thiệu chùm thơ của chị.
LGT: Thảo Nguyên là bút danh của cô giáo Hồ Thị Thảo khi dành cho thơ. Sinh năm 1974, cử nhân ngữ văn (ĐHSP Huế), Thảo Nguyên hiện là Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Trần Quốc Toản, thị trấn Phong Điền, Thừa Thiên Huế.
PHAN LỆ DUNG
LTS: Ngày 28/3 vừa rồi, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ghé về Gác Trịnh, chụp hình của nhà thơ ngồi bên bức tường gạch cũ trong căn nhà Trịnh Công Sơn đã ở ngày xưa tại Huế, và gửi cho bạn là họa sỹ Đinh Cường. Hình ảnh ấy khiến họa sỹ Đinh Cường rất cảm động và ứng tác ngay một bài thơ. Một bài thơ khác, làm hôm 29/3, họa sỹ Đinh Cường nhìn tranh của Trịnh Công Sơn vẽ ở Đơn Dương năm xưa, và nhớ…
ĐỨC SƠN
Xuân Hoàng - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Trọng Tạo - Hồng Nhu
HẢI BẰNG
LÊ HUỲNH LÂM
Để tặng họa sĩ Đinh Cường, thi sĩ Trần Vàng Sao và người con gái bên góc phố nâu gầy.
NGUYÊN QUÂN
LÊ HUỲNH LÂM
LÊ VĨNH THÁI
NHỤY NGUYÊN
LÊ TẤN QUỲNH
PHẠM TẤN HẦU
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
PHẠM TẤN HẦU
NGÔ MINH
HỒ THẾ HÀ
BẠCH DIỆP