HOÀNG TRUNG THÔNG
Ảnh: internet
Mời trăng
Tặng Xuân Diệu
Đã đến lung linh một ánh trăng rằm
Thu thực thu, trăng thực trăng, trăng nguyệt cầm còn đó
Bạn sẽ cứ sống thêm, cứ làm việc thêm, dù thêm được một năm
Nâng chén thưởng trăng, trăng tỏ
Ai rõ lòng ta đang nhớ tới xa xăm
Ai rõ trăng vẫn soi lòng ta thế đó
Thế rồi ta cất chén cùng tri âm
Không phải chén quỳnh đâu đừng trầm ngâm
Một mình ta mời trăng mời bạn
Trăng biết đâu lòng ta lệ đầm
Bạn uống rượu lòng ta không thể chán
Ta thương ta, thương người xa thương thầm
Bạn như biết mà không nói hết
Bạn cùng ta chén trước chén sau
Bạn uống cạn thì ta cũng cạn
Tửu lượng ta nào kém ai đâu
Ta đọc Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu-
Bạn đọc Dữ ngã đồng tiêu vạn cổ sầu (1)
-----------------
(1) Tạm dịch: Khuyên anh uống cạn, một chén rượu
Cùng tôi quên hết sầu muộn xưa
(thơ Đường)
Tứ tuyệt
Tôi muốn uống rượu trong
Lại phải uống rượu đục
Chao! Sông cũng như người
Có khúc và có lúc.
Khách ở quê ra chơi
Khách ở quê ra chơi
Cho tôi mấy cân lạc
Sẻ ngọt và chia bùi
Với nhà thơ kiết xác
Khách hỏi: "Sống ra răng?"
Chủ nói: "Cũng nhì nhằng"
Khách bảo: "Về quê khá"
Chủ cười không nói năng
Về quê quê còn ai
Chỉ còn bà chị ruột
Bảy mươi tuổi một đời
Sống với quê tạm được
Nhưng nhớ em nhớ lắm
Hàng dừa nghiêng bóng trăng
Nhớ em chị chỉ nhắn
Nhìn trời nhìn xa xăm
Khách ở quê ra chơi
Mắm gửi tôi một lọ
Nói là chị gửi cho
Cả nhà mặt hớn hở
Nhớ chị như nhớ mẹ
Mong mãi khách ra chơi
Khách về rồi nhớ chị
Nói làm sao chị ơi.
(TCSH52/11&12-1992)
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong
Chừng hoa hồng kiếp trước đã hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa
Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng đêm thả
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?
Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm
I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly - một người...
Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa
Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.