Chùm thơ Hoàng Thúy

08:27 14/10/2016


HOÀNG THÚY

Minh họa: Nhím

Một bài thơ vô lí

Sợ hơn nỗi sợ ngày xưa ra đường gặp ma
thành phố già, con người bước ngang nhau rồi đi hút vào khoảng
im bặt
bên phải có sợi tóc vừa nằm xuống
bên trái bài hát chưa được cất lên
ở giữa vũng nước khóc đời hả hê
nhà ai, mở phim kinh dị xem mà cười?


Sợ
sợ chính trái mình nghẹn lại
hai bàn tay cuống bão lẻ loi
không kéo được xót xa…
tưởng chừng quả táo tẩm độc là một câu minh họa
tưởng chừng sự vô cảm chỉ dành cho điều không xứng đáng
tưởng chừng mồ hôi quý giá hơn cả
em tưởng chừng
để làm chi!


nhắm rồi lại nhìn
phải chăng người ta nhớ tên nhau khi cô độc bủa vây quá lâu
khi giả dối, sự thật, kiêu hãnh hay định kiến như một lớp áo đưa
tang
lâu lâu muốn mua một ngày mưa gió
đập cửa ngôi nhà lãng quên


vô lí!!!


Gương mặt hằng ngày

Ngay tại lúc này, không khí bị đối lập bởi mùi của món trứng rán
trí nhớ bay vào chiếc khung dính trên chiếc điều hòa chữ nhật
một và nhiều hơn một gương mặt biết cười, im lặng và nhai
bữa ăn tổng hợp từ nước và ký ức


như một đường vòng kéo đến điểm cuối cùng
đừng tin cách chứng minh duy nhất của nguồn sống chỉ dừng lại ở
ông trời
mười hai rưỡi, chiếc đồng hồ tích tắc trong phạm vi mơ mộng
sự liên tưởng trong veo


nhiều khi hơn một khuôn mặt trốn thoát trong trí nhớ của nhau
tạo ra những khuôn mặt khác nữa
những cái tên tự do sẽ xuất hiện trên cát và học cách mọc nhánh
xương rồng đầu tiên
ngọn gió len lỏi qua mùa cực nhọc
nhìn thấy một bản chính lẻ loi


cơn nóng giúp vai áo làm phai đi mấy sợi vải thô
chiếc điều hòa hàn gắn giọt mồ hôi trên da lành lặn
không ai mang đến tặng cuộc đời mình gương mặt biết ngẩng đầu
mà hát
nửa ngày trôi qua
thử thách được sinh ra và ghi lại trước chặng đường đang đến


cơ hội và lòng bao dung!

(TCSH332/10-2016)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong