Chùm thơ Hồ Sĩ Bình

16:11 26/12/2022


HỒ SĨ BÌNH

Tác phẩm DƯỚI MẶT TRỜI XANH của tác giả Trần Hướng

Dòng sông đá chặn trên nguồn

Tôi nhốt tôi vào bóng
bên cầu đứng lặng
nhốt vào tiếng sóng
những thang âm chìm nổi...

Bầy cá lúi nào gọi hồn mẹ trong mưa lụt
con bống nào đánh thức mùa hạ trong veo trên đá
con cá ngạnh nguồn thương mãi chút măng chua
bát canh chắt chắt con nuốt hạ nguồn
trái dưa tròn những ngày khát bỏng
mẹ nuôi ta ngọt ngào vị giác

Chiếc thuyền đêm nao mẹ bỏ nhà theo cha mịt mờ số phận
nhưng sao mẹ đi mãi không về
quãng sông tím ngắt nơi cù lao vật vờ đứng đợi

Làm chi có mồ hôi trên đá trong mắt người thuở ấy
gió thổi ù ù một đời sông vật vã đá chặn trên nguồn
sông ném lửa lên trời một màu phượng cháy
sông oằn lại tự chảy máu mình duyềnh lên lịch sử những dấu son sử ký
nằm lại những tuổi thanh xuân bên ni bên nớ
dòng hoa đăng ngày hội như lời hẹn em về
mùa bình yên ai thả theo dòng nước những ánh mắt thương yêu
nơi bến cũ mây trắng đùn về nỗi nhớ nôn nao
Sông hát mãi một bài ca mở nước phương Nam
bến giang đầu sa khứ như lửa đốt miền đất dinh trấn
tôi đi tìm sâu trong cát những dấu tích vang vọng
những bước chân của người đi mở đất
tưởng như bình yên nước biếc ngàn lau ủ ấp trường giang
                                                hào khí dậy sóng lưng trời…

Sông xanh mãi để ngày về trắng tóc
con đò nào tôi đứng gọi mẹ ơi
ngọn đèn nào hiu hắt chùng ngư phủ
đi hết một đời luân lạc
e chỉ gặp lại sông thôi...



Ngày em về Bến Ngự

Em chợt đến khóm tường vi bỗng đậm
hương tỏa vào đêm để quên ngày

Đứng nhón chân bên hiên nhà rất vội
phượng đỏ môi đầy luấn quấn cầm tay

Đâu cần đến mây trời cuộn lại
trong mắt em giông tố phủ đầy

Em cất giữ những tình thư lửa ấm
sợ lâu rồi gió cũng heo may

Chẳng còn con đò vẳng khúc đêm tàn Bến Ngự
vườn khuya ai hát biệt dạ hành

Bóng ngựa hồng chênh chao ngày cố xứ
thả ngại ngần con nước vơi đầy

Thương nhau ra cầu nhìn nước chảy
ngồi đợi mùa thu nghe sương lay

Một lần đến rồi đi buổi ấy
vệt rêu mờ biền biệt chân mây

Phố vẫn nhỏ như bàn tay con gái
 xanh xao như hơi thở sang mùa

Chiều rất cũ như ngày xưa rớt lại
nghe giữa lòng hoang vắng chút mơ phai

(TCSH405/11-2022)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Đinh Cường - Anh Túc - Trần Hoàng Vy - Trần Hữu Lục - Nguyễn Thiền Nghi - Đông Hương - Thanh Trắc Nguyễn Văn


  • ĐỖ TẤN ĐẠT


  • Thái Kim Lan - Nguyễn Đặng Mừng - Đông Hương

  • Tuệ Lam - Nguyễn Việt Chiến - Nguyễn Hồng Hạnh - Phạm Bá Thịnh - Võ Quê - Nguyen Su Tu

  • LGT: Thông Thanh Khánh - người bạn Chăm mới đến với trang thơ Sông Hương vốn là nhà nghiên cứu và giảng dạy văn hóa Chăm ở một số trường Đại học phía Nam.


  • PHAN TRUNG THÀNH

  • Trần Phương Kỳ - Phương Uy - Lê Thu Thùy - Lê Hưng Tiến - Trần Thu Hà - Đức Phổ - Hồng Vinh - Nguyễn Thiện Đức - Lê Hà Ngân


  • PHẠM XUÂN PHỤNG


  • TỪ HOÀI TẤN

  • LTS: Nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo bước vào làng thơ từ rất sớm, nhưng phải đến sau này chị mới cho xuất bản những ấn phẩm: “Dòng sông khát vọng” (thơ - Nxb. Văn học 2010), “Hoa nắng” (thơ - Nxb. Văn học 2011), “Trao em mùa hạ” (thơ - Nxb. Hội Nhà văn 2012), “Khúc ru nơi lưng núi” (thơ - Nxb. Hội Nhà văn 2012), “Hà Nội dấu yêu” (tản văn - Nxb. Hội Nhà văn 2013).


  • TRẦN ĐỨC LIÊM


  • Vân Nguyễn - Phạm Trường Thi - Hồ Đắc Thiếu Anh - Đông Hương - Phan Như

  • Phạm Ngọc Túy - Hà Duy Phương - Ngô Thị Ý Nhi - Phan Lệ Dung - Lê Vĩnh Thái - Đức Sơn - Nguyễn Hoàng Thọ - Mai Văn Phấn - Huỳnh Ngọc Thương - Lan Hoàng Miên

  • LGT: Sinh tháng 10, tuổi con Ngựa, là tác giả truyện ngắn với tên thật Vũ Thanh Lịch, Nguyễn Hải Minh là bút danh dành cho thơ, chị hiện công tác tại Hội VHNT Ninh Bình. Hải Minh làm thơ lúc 16 tuổi, thơ của chị ăm ắp hơi thở của núi, vị mặn của biển, cùng những vui buồn mê thức trong cõi tình, cõi người mang mang… và cũng có lúc mê đắm, mải miết như con ngựa hoang rong ruổi qua từng cung bậc cảm xúc. Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, xin giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ tác giả trẻ Nguyễn Hải Minh.
    Tường Thi (gt)

  • LTS: “Niềm đam mê vô tận của tôi là đọc, làm thơ, viết văn và khao khát đến cháy bỏng là có đủ thời gian để thực hiện niềm đam mê ấy”. Khát khao ấy đã đi cùng năm tháng với nữ thi sĩ Vũ Thiên Kiều từ khi còn là cô học trò giỏi văn toàn quốc (1985), cho đến hôm nay, khi công tác tại Ban Dân vận huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang.

  • Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.