HỒ SĨ BÌNH
Tác phẩm DƯỚI MẶT TRỜI XANH của tác giả Trần Hướng
Dòng sông đá chặn trên nguồn
Tôi nhốt tôi vào bóng
bên cầu đứng lặng
nhốt vào tiếng sóng
những thang âm chìm nổi...
Bầy cá lúi nào gọi hồn mẹ trong mưa lụt
con bống nào đánh thức mùa hạ trong veo trên đá
con cá ngạnh nguồn thương mãi chút măng chua
bát canh chắt chắt con nuốt hạ nguồn
trái dưa tròn những ngày khát bỏng
mẹ nuôi ta ngọt ngào vị giác
Chiếc thuyền đêm nao mẹ bỏ nhà theo cha mịt mờ số phận
nhưng sao mẹ đi mãi không về
quãng sông tím ngắt nơi cù lao vật vờ đứng đợi
Làm chi có mồ hôi trên đá trong mắt người thuở ấy
gió thổi ù ù một đời sông vật vã đá chặn trên nguồn
sông ném lửa lên trời một màu phượng cháy
sông oằn lại tự chảy máu mình duyềnh lên lịch sử những dấu son sử ký
nằm lại những tuổi thanh xuân bên ni bên nớ
dòng hoa đăng ngày hội như lời hẹn em về
mùa bình yên ai thả theo dòng nước những ánh mắt thương yêu
nơi bến cũ mây trắng đùn về nỗi nhớ nôn nao
Sông hát mãi một bài ca mở nước phương Nam
bến giang đầu sa khứ như lửa đốt miền đất dinh trấn
tôi đi tìm sâu trong cát những dấu tích vang vọng
những bước chân của người đi mở đất
tưởng như bình yên nước biếc ngàn lau ủ ấp trường giang
hào khí dậy sóng lưng trời…
Sông xanh mãi để ngày về trắng tóc
con đò nào tôi đứng gọi mẹ ơi
ngọn đèn nào hiu hắt chùng ngư phủ
đi hết một đời luân lạc
e chỉ gặp lại sông thôi...
Ngày em về Bến Ngự
Em chợt đến khóm tường vi bỗng đậm
hương tỏa vào đêm để quên ngày
Đứng nhón chân bên hiên nhà rất vội
phượng đỏ môi đầy luấn quấn cầm tay
Đâu cần đến mây trời cuộn lại
trong mắt em giông tố phủ đầy
Em cất giữ những tình thư lửa ấm
sợ lâu rồi gió cũng heo may
Chẳng còn con đò vẳng khúc đêm tàn Bến Ngự
vườn khuya ai hát biệt dạ hành
Bóng ngựa hồng chênh chao ngày cố xứ
thả ngại ngần con nước vơi đầy
Thương nhau ra cầu nhìn nước chảy
ngồi đợi mùa thu nghe sương lay
Một lần đến rồi đi buổi ấy
vệt rêu mờ biền biệt chân mây
Phố vẫn nhỏ như bàn tay con gái
và xanh xao như hơi thở sang mùa
Chiều rất cũ như ngày xưa rớt lại
nghe giữa lòng hoang vắng chút mơ phai
(TCSH405/11-2022)
Đỗ Nam Cao - Nguyễn Trọng Tạo - Trần Chấn Uy - Nguyễn Văn Chương - Phùng Tấn Đông - Trần Quang Đạo - Trần Lê Văn
Hương xuân - Bài ca mùa xuân
Bạch Diệp - Nguyễn Hữu Minh Quân - Nguyên Tiêu - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Lệ Dung - Lê Viết Xuân - Nguyễn Tấn Tuấn - Ngô Thiên Thu - Đinh Ngọc Diệp - Trịnh Bửu Hoài
LÊ HƯNG TIẾN
NGUYỄN NGỌC HẠNH
ĐINH THỊ NHƯ THÚY
HUỲNH LÊ NHẬT TẤN
PHÙNG CUNG
VŨ THANH HOA
Ngô Liêm Khoan - Nguyên Hạnh - Trần Hương Giang - Hoàng Ngọc Giang - Dương Anh Đằng - Trịnh Minh Hiếu
Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Đông Nhật - Trần Thị Tường Vui - Đỗ Thượng Thế - Kiều Trung Phương - Nguyễn Thanh Văn - Từ Nguyễn - Huỳnh Ngọc Phước
NGUYỄN HƯNG HẢI
NGUYỄN THIỆN ĐỨC
PHẠM ÁNH
LTS: Hoàng Cầm tên thật là Bùi Tăng Việt. Sinh ngày 20 tháng 2 năm 1922 tại làng Phúc Tằng, huyện Việt Yên (do đó mới có tên là Tăng Việt), Hà Bắc. Con một nhà nho không thành đạt, sống bằng nghề thầy thuốc. Hoàng Cầm (tên một vị thuốc rất đắng) là bút danh dùng từ năm 1939.
(Trích trong tập thơ sắp in: “Những vẻ đẹp khác”)
LTS: Nhà thơ Hữu Loan, tác giả bài thơ nổi tiếng "Màu tím hoa sim", tham gia cách mạng từ năm 1936 trong phong trào học sinh ở Thanh Hóa.
LTS: Trong 5 năm qua, trên những trang thơ, cùng với việc giới thiệu các tác giả có nhiều tìm tòi, có bút pháp riêng như Văn Cao, Thanh Thảo, Trần Vàng Sao, Phạm Tấn Hầu... Sông Hương đã chú ý đến những cây bút ở cơ sở - mà anh em trong tòa soạn gọi vui là "tác giả chân đất, như Phương Xích Lô, Nguyễn Thị Thái...
Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh - Đỗ Hàn - Phan Văn Chương - Tháng Năm - Nguyễn Ngọc Hưng - Phạm Xuân Phụng - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Loan - Triệu Nguyên Phong
Tên thật: Trương Nhật Tín, sinh năm 1991, quê quán thôn An Ngãi Tây, xã Hòa Sơn, Đà Nẵng. Hiện sống với gia đình tại thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Daklak; - bị khiếm thính nhẹ từ nhỏ. Từng có thời gian ở Hà Nội và sống nhiều lần ở Sài Gòn. Bắt đầu làm thơ, viết truyện, Văn Phẩm Ý (dạng tùy bút phác họa vô thực)… từ khoảng năm 2005, 2008.