Chùm thơ Hạ Nguyên

09:01 25/09/2008
HẠ NGUYÊN* Sinh năm 1966 tại Hương Cần - Hương Trà -  TT. Huế* Hội viên Hội Nhà báo Việt , Ủy viên BCH Hội Nhà báo Thừa Thiên Huế khóa IV (2007 - 2012).* Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế* Có nhiều tác phẩm in chung trong các tuyển tập: “20 truyện ngắn và ký 1975 - 1995”, “25 truyện ngắn và ký 1975 - 2000”, “Thời gian và nỗi nhớ”, “Trịnh Công Sơn - cát bụi lộng lẫy”, “Thừa Thiên Huế trong cơn đại hồng thủy (2000)” v.v.

HẠ NGUYÊN là bút danh dành cho “nàng thơ” của Hồ Đăng Thanh Ngọc. Dù báo là nghề nhưng văn vẫn đeo đẳng anh như một định nghiệp. Tác phẩm văn học của Hạ Nguyên chủ yếu là bút ký và thơ.
Xuyên qua thân phận và chút triết lý nhân sinh, thơ Hạ Nguyên mang cái hồn hậu của kiếp sống viễn du vào trí tưởng tiếp nhận, thanh lọc phần nào những bề bộn trong tâm khảm người ta như một vỉa tầng văn hóa.
Xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của Hạ Nguyên tới bạn đọc.

Cho em ngày chia tay

Rồi có một ngày em khởi hành cho cuộc chia tay
Một chuyến tàu muộn, tiếng còi hú muộn trong ánh nắng
                                                                       vàng cũng muộn
Chỉ có tiếng lòng bâng khuâng tất cả sao mà nhanh quá
Nắng vẫn rực rỡ thế kia
Chùm phượng đỏ trên những dãy phố dài vẫn rực rỡ thế kia...
Và bầu trời cao rộng thế kia

Như có một cái gì trong thân thể vừa tách khỏi tôi để bay đi
Và nỗi cô đơn bỗng nhiên tan chảy
Như một cơn bão gió ùa qua tôi
Rồi tất cả gãy đổ trong im lặng

Bay theo chuyến tàu của em
Rưng rức tiếng dế tiềm thức
Nâu nâu những chú chim sẻ nhỏ
Và những mảng màu riêng mang rất trong

Tôi nhìn thấy màu cô đơn đầy như màu xanh trên cao
Ngọn gió lành nói với tôi đó cũng là màu hy vọng

Xanh như một tiếng còi tàu bình minh ngày em trở lại
Làm sao cho trái đất này đông cứng xanh?


Gánh cơm hến đi trong sương

Phá vỡ sự đông đặc trắng
lửa hồng gánh cơm hến của em
mở lối trong sương
thành phố bắt đầu tỉnh giấc

Gánh cơm hến của em đi trong sương
Tôi nhìn thấy lễ hội của rau cỏ
mười ba hay mười bốn
                        những đoàn xiếc xanh và đỏ treo ngược
những cay - đắng - ngọt – bùi
trộn lẫn những chiêm nghiệm của dòng Hương
                                             qua nghìn triệu mắt hến
ôi xanh Huế nói gì trên vai em?

Nói gì mà chén cơm nguội vẫn bốc khói?
Nói gì mà miếng da rán rộn ràng?
Nói gì mà miếng cơm hến thanh ngọt đọng mùi bùn
                                                         những ngày sông đục
Nói gì mà cay?

Mỗi sáng người sông Hương điểm tâm
                                          bằng triết lý cuộc đời
nên mỗi người là một triết nhân, là nghệ sĩ
làm nên sự sang trọng của nghèo khó
và sự tinh tế của dân dã...
từ một chút cơm nguội, chút ruốc, chút muối,
                                      chút hến và vô số rau cỏ...
và những trái ớt cay – sự lừa dối tự nuôi sống.

Rồi em vẫy những chiếc nón chào những người xa lạ
đổi sự im lặng sống động này lấy sự sống động khác

Từ lễ hội của rau cỏ
Em làm nên “thành phố của nghệ thuật sống”

Vục mặt vào gánh cơm hến bốc khói của em
lắng nghe sự thủy chung sôi động
rồi hít hà thấy mồ hôi mặn của mình nhỏ xuống
Ôi thành phố này! Đừng có bốc hơi đi!

2.12.2002

Y áo

Y áo em sương khói rơi đầy
Mưa mấy độ tím mắt buồn ngái ngủ
Ta xa vắng cơn mưa mòng xưa cũ
Rủ lũ mặt trời trốn giấc chiêm bao

Y áo em xanh thuở buồn còn biết khóc
Chim reo trên những chiếc hoa vàng
Y áo em từ nghìn thu vuốt tóc
Tuổi mộng mơ tròn lại chiếc sao băng

Ta từ độ về giàn hoa xác pháo
Y áo em hồng rớt lại dấu chân khuya
Lời từ tạ buồn đầy không biết nhớ
Lẫn vào trăng từ thuở hao gầy

Y áo em từ đó rất kiêu sa
Y áo em từ nghìn thu buộc tóc
Ai sang ngang áo hoa cà tím buốt
Rủ phần hồn ở lại bến sông câm

Lũ bướm ạ ngày xưa rồi đã khép
Khúc ca yêu y áo cuối cung đàn
Dây tơ đứt ai về không nối lại
Lũ dế mèn từ đó biết lang thang.


(nguồn: TCSH số 225 - 11 - 2007)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • LTS: Nguyễn Văn Phương (tức Phương xích lô), nguyên hội viên Hội Nhà văn TT.Huế đã bị chết đuối ngày 2 tháng 6 năm 2002 tại Quảng Trị..Trước đó vài ngày anh có gửi tới toà soạn chúng tôi chùm thơ dự thi như một di ngôn tuyệt mệnh.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu những bài thơ cuối của Nguyễn Văn Phương cùng bạn đọc.

  • NGUYỄN XUÂN HOÀNGTên thật: Nguyễn Xuân HoàngBút danh: Hạnh Lê, Hoàng Bình Thi, Nguyễn Vân Cù, Hoàng Phủ Cam.Nguyên quán: Hương Toàn, Hương Trà, TT.Huế.Năm sinh: 1966

  • TÔN NỮ HỶ KHƯƠNGTên thật: Công Tằng Tôn Nữ Hỷ KhươngSinh năm: 1937 tại Vỹ Dạ - HuếĐã cộng tác với nhiều tờ báo ở Huế và Saigon từ năm 1959

  • TRẦN HỮU LỤC -  TRƯƠNG QUÂN - TÔN NỮ THU THUỶ

  • Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Khắc Thạch - Phạm Nguyên Tường - Mai Văn Hoan - Văn Hữu Tứ - Nguyên Quân - Võ Quê - Ngàn Thương - Lê Ngã Lễ - Ngô Cang - Nguyễn Thiền Nghi - Lê Viết Xuân - Đỗ Văn Khoái - Phạm Tấn Hầu - Thanh Tú - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Xuân Thâm - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Hoài Nhơn - Đàm Khánh Phương - Bùi minh Quốc - Nguyễn Trung Hiếu - Nguyễn Văn Dinh - Nguyễn Đông Nhật - Vũ Thị khương - Lê Huy Quang - Vương Tùng Cương - Huỳnh Quang Nam - Nguyễn Trọng Bính

  • TRẦN HOÀNG PHỐSinh năm 1953 tại Huế, tên thật là Bửu Nam, hậu duệ 4 đời của nhà thơ Hoàng tộc Tùng Thiện Vương, Tiến sĩ, hiện giảng dạy ở Khoa Văn Đại học Sư phạm Huế.Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã in: - Dự cảm.                                             - Cõi nhân gian lạ lẫm

  • PHẠM XUÂN PHỤNG...Trên thế giới chỉ có Ngài Hightech Rộng - hẹp, thấp - cao tuỳ ý lắp vào...

  • LÂM THỊ MỸ DẠTôi tự đóng khung trong căn nhà bé nhỏChuyện đời thườngChuyện bệnh tật, thuốc thang…Những vùng đất chỉ còn trong trí nhớTrùng điệp cao nguyênXanh thẳm biển mơ màng…

  • HOÀNG DIỆP LẠC...gã thời gian chăn tín đồ vào bức tranh lập thểPicaso vẽ niềm hy vọng cuối cùng...

  • LÊ NGỌC THUẬNCó lẽ bên kia mầy vẫn sayVẫn ngồi ngủ tỉnh giữa ban ngàyVẫn nâng ly rượu không hề tiếcVẫn cạn cả đời không mảy may

  • TRẦN KIÊM ĐOÀNNhắm mắt lại tưởng đêm về quá khứEm nghe gì ngoài tiếng Thu caGió trở lạnh mây bay về tứ xứKhoảng trời Không rỗng lặng la đà

  • TRẦN HOÀNG PHỐMột mìnhngồi vớitrống khôngBốn bề gió thổimênh môngcõi người

  • KIỀU TRUNG PHƯƠNGCon vềnhà trống tuênh toangGiậu thưa dâm bụt gió xang nhẹ lùa

  • VIÊM TỊNH             Gởi Thomas L. FriedmanTừ bên kia bờ Tây xa thẳm người đàn ông cô đơn

  • ĐINH THUChiều mùa hạ nắng nóng nung bải hoảiCây phượng buồn rất đẹp ngó dòng sôngTa cũng đứng cúi mình nghiêng xuống đáyKhông thấy gì - cây có thấy gì không

  • NGUYỄN THIỀN NGHI...Chiều chúm môi thổi chén trăng caoGót âm dương đu từng cung bậc...

  • ĐÔNG HÀ...Khi tất cả đã không còn gìtốt xấu buồn vui trắng đen lẫn lộn...

  • LÊ VIẾT XUÂNBất chợt gặp mùa thuTrong tạ từ dáng láHiu hiu làn hương lạAi kéo vòm trời lên…

  • ĐẶNG NHƯ PHỒNTôi đánh rơi khuôn mặt mìnhtrong chén rượuĐể khi mình tỉnhnhớ mình say