Chùm thơ Đoàn Thị Ký

08:24 05/03/2009
Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới


Ươm mùa A Lưới
                                
Người chiến sỹ có đôi tay chắc như gọng kìm
Tỉ mẩn đo mầm cây trong vườn ươm
                                    sau ngày sau tháng
Trời xanh im
Cái nắng cũng im
Tôi bỗng ghét bước chân mình thậm thịch
Tò mò phá giấc vườn ươm
Người chiến sỹ nhìn tôi cười hiền
Dãn ngoặc kép ngoặc đơn má sạm...

Nụ cười hiền mầm giống hồng không hạt
Di thực về vừa thoát lá non
Thoát từ lo toan vùng đất chết
                                    nhuốm chất độc da cam,
Thoát từ quan niệm bộ đội làm kinh tế
                                    “nước sông công lính”,
Thoát từ ngậm ngùi mang danh kỹ sư trồng trọt
                                    chưa một mùa bình tâm gieo hạt,
                        cùng nỗi niềm lăng lắc thương vợ nhớ con...
như thế chẳng thể nào có chiếc hạt không chịu
                                                            tách vỏ thành cây
Như thế chẳng thể nào đôi chân tôi chịu đứng yên
                                                            trước những hạt mầm
                                                            như đàn chim quệt mỏ

Quệt miết
Vườn thơ.

Con bọ lét

Nép cuộng tàu chuối non
Con bọ lét xanh màu ngọc
Bất ngờ phóng ra nọc độc
Chùn tay kẻ định hoang toàng,

Hay gì dồn nhau tới chân tường
Chúng ta sống tựa vào nhau
Cần nhiều sẻ chia, thông cảm
Nhưng cũng cần như bọ lét kia

Tự tìm ra khả năng phòng vệ!

Bằng tiếng nói
Bằng sự hiểu biết
Thế giới này thật lớn lao,
ý chí con người thật vĩ đại
            nhưng quả tim cũng dễ dàng run rẩy
Trước một lá non rũ xuống,
Trước một âm thanh vừa cất lên
                        nhoè đi tức tưởi,
                        chưa kịp biết vì sao

Không ít lầm tâm tư trễ nải
Lại nhớ tàu chuối non con bọ lét nép mình...

Tình thơ
                   
Cảm tạ Thắng và các bạn
                                  văn chương

Hồng chúm nụ
Bài thơ có tứ

Này là ngày đến tuần
Này là tháng đến năm
Hồng mãn khai
Sắc vàng lộng lẫy
Tôn vinh phận đàn bà mười hai
                                   bến nước
Bến trong lấp lánh cầu vồng
Nao lòng cò con bến đục,

Thơ như rễ cỏ gà bến nào
                                  cũng bám
Tự biết xanh tươi
Tín hiệu đầu tiến ném lên trời
Thanh bình
Mười hai bến nước...
           Kỷ niệm ngày vào Hội Nhà văn V
iệt , 29-1-2005

 



(nguồn: TCSH số 195 - 05 - 2005)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương