Chùm thơ Đoàn Ngọc Thu

09:51 23/04/2009
...Ngoài kia mưaThầm thĩ hát trên cây lan hồ điệpLoài hoa nở hai bông một lầnTôi khóc...





ĐOÀN NGỌC THU


Chuyện loài chó hoang

Một hôm
Có con chó hoang lạc vào nhà
Ngước nhìn tôi bằng cặp mắt đói
Tôi đón nó vào lòng
Cho nó ăn trên tay
Và vuốt ve đám lông bù xù của nó
Nó bỗng cắn vào tay tôi rồi bỏ đi
Giót lại đêm tiếng tru dài
Ngoài kia mưa
Thầm thĩ hát trên cây lan hồ điệp
Loài hoa nở hai bông một lần
Tôi khóc
Vết răng chó trên tay nhức nhối
Rồi, một ngày chó hoang quay lại
cào cào vào khung cửa nhà tôi
ngước nhìn tôi bằng cặp mắt bị bỏ rơi
Tôi không mở cửa
Nhưng nó gọi. Tiếng tru dài trong đêm tối
Tôi lại đón nó
Cho nó chui vào tay
Để nó khẽ liếm lên vết thương chính nó từng cắn
Có một giọt ấm nóng rơi dịu dàng
Giọt mưa hay là nước mắt chó
Tôi lại khóc
Con chó hoang thôi không còn tru nữa
Nhưng liệu nó có lại cắn tôi?

Em đã quên mình là đàn bà

Dường như em đã quên
Mình đã từng nhớ anh đến thế?
Nỗi nhớ như con mọt ăn suốt ngày đêm
Tận tuỵ mòn rũa
Nhớ như là không còn nhớ nữa

Em đợi anh lâu riết thành quen
Quen thiếu vắng, quen đơn côi
Quen một mình đưa đón
Đò chiều xa vời vợi
Sóng cả ngã ba lòng...

Đợi anh
Em đã quên mình là đàn bà
Không cần yêu và vuốt ve
Không cần nâng niu chiều chuộng
Quên nửa thế gian là đàn ông

Và như thế, người đàn bà trong em yên ngủ

Yêu

Anh nói, anh yêu em

Như vẫn ngủ với người đàn bà khác
Những ngày cách em ngàn cây số
Những đêm bờ vai làm gối cho mái đầu khác tựa

Cảm giác đêm mềm mại ve vuốt em
Thử mở lòng với đám đàn ông
Ngày ngày ve vãn và không ngừng gạ gẫm
Nhưng em dối lòng mình không được
Nỗi đau đáu về anh

Thôi,
Em sẽ làm tình cùng trăng, cùng gió và cả mặt trời
Đêm cong mình lên và trăng mềm phủ sáng
Rười rượi gió mơn ngón dài
Giấc mơ hoang lạc ru em tin
Sẽ có lần anh buột gọi tên em
Khi đang ái ân cùng người đàn bà khác

(202/12-05)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: “Niềm đam mê vô tận của tôi là đọc, làm thơ, viết văn và khao khát đến cháy bỏng là có đủ thời gian để thực hiện niềm đam mê ấy”. Khát khao ấy đã đi cùng năm tháng với nữ thi sĩ Vũ Thiên Kiều từ khi còn là cô học trò giỏi văn toàn quốc (1985), cho đến hôm nay, khi công tác tại Ban Dân vận huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang.

  • Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.

  • (SHO). Người đã ra đi thật rồi

    Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp

    Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân

  • Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng

  • Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ

  • Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.

  • Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.

  • Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế


  • TRẦN ĐÌNH BẢO

  • Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi

  • Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý