Chùm thơ Đặng Thành Vinh

09:51 10/01/2012
ĐẶNG THÀNH VINH

Ảnh: internet

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

Xô-nat ánh trăng


Đêm nay...
đã quá rằm
cô gái trẻ thôi mơ
nhẹ nhàng ôm giấc ngủ vào lòng.

Ở một góc sân
dưới tán ngọc lan huyền bí
con dế già
đang gắng sức ngân lên
bản tình ca lần cuối.

Chiếc đàn violon cũ kĩ
mang trong mình những sợi dây tuyệt vọng
chỉ còn chờ thời gian.

Trên cành cao
con chim cú lắng nghe
chân não nuột thở dài
không buồn giương vuốt.

Sợi dây đàn cuối cùng ngân lên định mệnh lần cuối
trên cây cao
những chùm ngọc lan vẫn ngủ say trong hương thơm mê hoặc
đêm nay...
...nguyệt thực toàn phần.


Bản tình thơ cháy


Một ngày tôi gặp Huế
cho tôi tím trang thơ
hỏi trời ai xui thế?
Để giờ tôi bơ vơ.

Tôi đem mảnh con tim
vỡ vì Huế bao giờ
viết thành dòng Hương tím
gửi về em câu thơ.

Chiều qua chiều ngẩn ngơ
đêm nhớ đêm vô bờ
chỉ HUẾ là không thấy
tôi thức từng đêm mơ.

Chiều nay tôi thẩn thơ
lỡ xin em bến bờ
con đò tình phiêu lạc
em không đành làm ngơ.

Tay em là lửa cháy
tim tôi chừng bỏng chưa
thơ tình tôi nay đấy
hoá tro tàn bơ vơ.

tôi ôm về mặc niệm
gói thơ bằng băng-xô
đêm nay cầu kinh tối
lệ chảy đầy trang thơ.


(SH275/1-12)








Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê