Chỉ biết nói cùng mẹ

15:01 23/02/2010
HOÀNG CẦMChỉ biết nói cùng mẹ

Nhà thơ Hoàng Cầm - Ảnh: vietnamnet.vn

Thuở ấy anh xanh lá nở
Em hồng nhụy gió phương quê
Em khóc, anh nâng mát lụa
Anh buồn, em hát ru mê

Chợt loạn gái em nép sợ
Trai anh lực lưỡng chở che
Bom nổ anh quàng tay đỡ
Hầm sâu vững dạ má kề

Tưởng vậy chiếu chăn êm ả
Trường kỳ ai biết đêm mai
Ngựa hí anh chồm vội vã
Em thương hun hút chân trời

Hai con lên ba lên sáu
Mỗi ngày lún xụn bờ vai
Xó bếp mẹ ngồi nhổ tóc
Thành bông hoa trắng em cài

Đến nay mẹ về bụi đỏ
Hai con nợ gánh bao nguôi
Em thay mẹ ngồi nguyên chỗ
Thời gian đọng cóng vành môi

Muốn bật một lời xé gió
Mũi kim xuyên buốt lưỡi rồi
Kìa xem con trai hai tám
Theo hoài bướm ngả... lả ơi...

Đời gì sao quá nhanh xuôi
Sao anh chẳng gửi một lời
Ngậm đau sao ngậm quá dài
Cay đắng ngậm trôi xuân sắc
hay cứ ngậm thương ngậm ngùi

Đời con sao thế mẹ ơi!

(121/03-99)


 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê