Châu Thu Hà du lãm với "Khúc đêm"

16:14 07/05/2009
HUỲNH HẠ NGUYÊN         (Đọc tập thơ "Khúc đêm" của Châu Thu Hà - Nxb Thuận Hoá - 11/2002)...Thơ Châu Thu Hà mang đậm nữ tính. Khi trái tim biết cười, hay khi giàn giụa nước mắt, ta bỗng thấy quý sao những phút sống chân thành với cuộc đời, với mọi người. Châu Thu Hà không để trái tim mình tuột xuống phía bên kia triền dốc, chị cố bước tới và neo lại, để thấy mình được xẻ chia, được yêu chiều, xoa dịu...

Người ta vẫn thường nhắc đến những người làm thơ với một danh từ: nghệ sỹ. Tôi lại muốn nói đến cây bút trẻ ở Huế: Châu Thu Hà với một hơi thở thơ mới lạ. Đi tận cùng nỗi buồn, cảm hoá được nỗi đam mê cháy bỏng của một trái tim tự mình biết hát. Châu Thu Hà là người đem nước mắt mình để gột rửa chính gương mặt mình:
            Đêm vắng quá và ta cô đơn quá
            Người chẳng thể quay về
            dù chỉ một lần mơ...
                       
(Khúc thơ đêm)

Như trăng, như hoa, như dòng suối ngọt lịm cứ thấm dần trong dự cảm rất thực, rất đời. Châu Thu Hà đã phôi thai đứa con tinh thần đầu đời trong một lớp vỏ kén rất dày của cuộc sống. Phải có lúc va chạm thật mạnh vào mạn đá thì sóng biển mới bật lên những tiếng dạt dào ngoài đại dương xa thẳm. Châu Thu Hà cũng thế, hình như với chị, được sống hết mình với những đam mê trong tình yêu, tình đời là một đặc ân thánh thiện:
            Xin đừng gợi lại nỗi đau
            Đừng nói lời xin tha thứ
            Dẫu ngàn lần thôi chưa đủ
            Hãy nói lời yêu em!
                       
(Nói với anh)

Phải chăng đó là nỗi cay đắng xé gào trong một trái tim đỏ mọng phù sa xúc cảm. Thơ chị như làn gió nhẹ thoảng qua mà người ta run rẩy. Châu Thu Hà đã làm được phép hoán đổi giữa những mất mát trong tình yêu đôi lứa thành những nét duyên thầm trinh nữ. Những giọt nước mắt tươi nguyên của chị đã trở thành nguyên liệu để chắp cánh cho thơ chị bay bổng để có lúc vụng về:
            ...Em để tóc xoã vai
            Có người giật mình tưởng chị
            Người ta gọi ai thế nhỉ
            Em giống chị ngày xưa không?
                                   
(Chị và em)

Nhưng cũng bởi thế mà sự chân thực trong thơ chị lại lắng sâu, hài hoà. Người đọc dễ nhận thấy những tình cảm chân thành của tác giả gửi vào đó như một niềm an ủi. Ý tưởng xâu chuỗi toàn bộ tập thơ "Khúc đêm" là một ẩn số trong tình yêu, trong vô số những mất còn. Thơ Châu Thu Hà mang đậm nữ tính. Khi trái tim biết cười, hay khi giàn giụa nước mắt, ta bỗng thấy quý sao những phút sống chân thành với cuộc đời, với mọi người. Châu Thu Hà không để trái tim mình tuột xuống phía bên kia triền dốc, chị cố bước tới và neo lại, để thấy mình được xẻ chia, được yêu chiều, xoa dịu:
            Và cha Ran - anh cứ cuồng si
            Người đàn bà em đắm đuối
            Nơi em ở trong tim anh
            Là nơi Chúa không chiếm nổi.
                                   
(Cha Ran)

Có chút gì đó dùng dằng trong tâm hồn tác giả. Dẫu đã đi tận cùng nỗi đau mà sao vẫn cứ quặn thắt, không thôi. 46 bài thơ trong tập "Khúc đêm" là những tình cảm được tác giả chắt chiu gói ghém. Đó như là những vĩ thanh đồng điệu, cao, thấp, trầm, bổng; làm dịu cái oi ả mùa hè và làm ấm cái lạnh lẽo mùa đông. Để rồi kỷ niệm cứ cồn cào, da diết về trong tâm thức, bật thành thơ:
            Trách ngày kia ngõ ấy vẫn vô tình
            Và mùa đông anh lãng quên rất tội...
                                   
(Bậc thang mòn)

Không phá cách như một vài cây bút trẻ cả nước, Châu Thu Hà đã lặng lẽ đi tìm. Một cuộc hành trình đầy gian khổ để tự mình trú ngụ. Trong chuyến đi đầy kham khổ để bước vào con đường thi ca, Châu Thu Hà còn phải tích góp cho riêng mình nhiều hơn thế nữa. Để đừng tự mình thảng thốt "Ôi tình yêu! Ngàn năm vẫn khóc - Và muôn đời nước mắt mặn anh ơi!"

Không bao giờ người ta đổ đầy một ly nước mà nước không loang lổ. Tôi vẫn kỳ vọng ở thơ Châu Thu Hà nhiều hơn những gì "Khúc đêm" trao gửi. Nếu Châu Thu Hà biết gọt dũa nhiều hơn chút nữa trong ngôn từ, câu chữ, và tìm cho mình một nét thể hiện riêng thì hẳn tập thơ đầu tay sẽ bớt đi phần nào sự bằng lặng. Đó cũng là điều tôi muốn nhắn gửi khi đọc tập thơ "Khúc đêm" của Châu Thu Hà.

Huế, 12/02
H.H.N
(169/03-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • NHƯ MÂY

    Chiều 14/8/2016 không gian thơ nhạc bỗng trải rộng vô cùng ở Huế. Hàng trăm độc giả mến mộ thơ Du Tử Lê và bạn bè văn nghệ sĩ từ các tỉnh Kiên Giang, Đắk Lắk, Quảng Nam, Quảng Trị, Đà Nẵng, Hà Nội đã về bên sông Hương cùng hội ngộ với nhà thơ Du Tử Lê.

  • NGUYỄN KHẮC PHÊ
          Trích Tự truyện “Số phận không định trước”

    Từ ngày “chuyển ngành” thành anh “cán bộ văn nghệ” (1974), một công việc tôi thường được tham gia là “đi thực tế”.

  • NGÔ MINH

    Nhà văn Nhất Lâm (tên thật là Đoàn Việt Lâm) hơn tôi một giáp sống, nhưng anh với tôi là hai người bạn vong niên tri kỷ.

  • NGUYÊN HƯƠNG

    Ở Huế, cho đến hôm nay, vẫn có thể tìm thấy những con người rất lạ. Cái lạ ở đây không phải là sự dị biệt, trái khoáy oái oăm mà là sự lạ về tư duy, tâm hồn, tư tưởng. Thiên nhiên và lịch sử đã vô cùng khoản đãi để Huế trở thành một vùng đất sản sinh ra nhiều cá nhân có tầm ảnh hưởng lan tỏa. Và trong số những tên tuổi của Huế ấy, không thể không nhắc đến cái tên Thái Kim Lan.

  • GIÁNG VÂN

    Cầm trên tay tập thơ với bìa ngoài tràn ngập những con mắt và tựa đề “Khúc lêu hêu mùa hè”(*), một cái tựa đề như để thông báo về một cuộc rong chơi không chủ đích, và vì vậy cũng không có gì quan trọng của tác giả.

  • PHẠM PHÚ UYÊN CHÂU - PHẠM PHÚ PHONG

    Ở miền Nam trước năm 1975, những ai học đến bậc tú tài đều đã từng đọc, và cả học hoặc thậm chí là nghiền ngẫm Việt Nam văn học sử giản ước tân biên của Phạm Thế Ngũ - một trong những bộ sách giáo khoa tương đối hoàn chỉnh xuất bản ở các đô thị miền Nam, cho đến nay vẫn còn giá trị học thuật, nhất là trong thời điểm mà ngành giáo dục nước ta đang cố gắng đổi mới, trong đó có việc thay đổi sách giáo khoa.

  • KỶ NIỆM 50 NĂM NGÀY MẤT NHÀ THƠ NGUYỄN BÍNH (1966 - 2016)

    MAI VĂN HOAN

  • LÊ HỒ QUANG

    Nếu phải khái quát ngắn gọn về thơ của Nguyễn Đức Tùng, tôi sẽ mượn chính thơ ông để diễn tả - đấy là “nơi câu chuyện bắt đầu bằng ngôn ngữ khác”.

  • NGÔ MINH

    Ở nước ta sách phê bình nữ quyền đang là loại sách hiếm. Câu chuyện phê bình nữ quyền bắt đầu từ tư tưởng và hoạt động các nhà phê bình nữ quyền Pháp thế kỷ XX.

  • PHẠM XUÂN DŨNG

    (Nhân đọc cuốn sách Trước nhà có cây hoàng mai - Tập tùy bút và phóng sự về Huế - xứ sở phong rêu kiêu sa của Minh Tự, Nxb. Trẻ, TP HCM 2016)

  • TÔ NHUẬN VỸ

    Tại Hội thảo văn học hè hàng năm của Trung tâm William Joner - WJC, nay là Viện William Joiner Institute - WJI, thuộc Đại học Massachusetts - Hoa Kỳ, nhà thơ Võ Quê đã được chính thức mời giới thiệu nghệ thuật ca Huế.

  • Năm 1992, trong một cuộc gặp gỡ trí thức văn nghệ sĩ ở Vinh, nhà văn Ngô Thảo nói với tôi “cụ Phan Ngọc là nhà văn hoá lớn hiện nay”, lúc này ông không còn trẻ những cũng chưa già.

  • LÊ THÀNH NGHỊ

    Đầu năm 2002, nghĩa là sau Đổi mới khoảng mươi lăm năm, trên Tạp chí Sông Hương, có một nhà thơ nổi tiếng thế hệ các nhà thơ chống Mỹ đặt câu hỏi: Liệu Nguyễn Khoa Điềm có giai đoạn bùng nổ thứ ba của thơ mình hay không? Chắc chắn sẽ rất khó. Nhưng người đọc vẫn hy vọng*.

  • NGỌC BÁI

    (Đọc tiểu thuyết “À BIENTÔT…” của Hiệu Constant)

  • HOÀNG DIỆP LẠC

    Người ta biết đến Nguyễn Duy Tờ qua tập sách “Xứ Huế với văn nhân” xuất bản năm 2003, với bút danh Nguyễn Duy Từ, anh lặng lẽ viết với tư cách của một người làm ngành xuất bản.

  • PHẠM XUÂN NGUYÊN

    Cô Kiều của Nguyễn Du từ khi xuất hiện trong văn chương Việt Nam đã nhận bao tiếng khen lời chê, khen hết lời và chê hết mực, nhưng cô vẫn sống trong niềm yêu mến của bao lớp người Việt, từ bậc thức giả đến kẻ bình dân, xưa đã vậy mà nay cũng vậy.

  • PHAN TRỌNG HOÀNG LINH

    Bước chân vào con đường nghiên cứu văn học và hòa mình vào trào lưu lý thuyết đang trở nên thời thượng, chủ nghĩa hậu hiện đại (postmodernism), nhưng Phan Tuấn Anh không biến nó thành cái “mác” để thời thượng hóa bản thân.

  • PHAN ĐĂNG NHẬT

    1. Sơ lược về cuộc đời và sự nghiệp Phan Đăng Lưu
    Phan Đăng Lưu sinh ngày 5/5/1902, tại xã Hoa Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An; con cụ Phan Đăng Dư và cụ bà Trần Thị Liễu.

  • KỶ NIỆM 70 NĂM NGÀY MẤT CỦA NHÀ THƠ BÍCH KHÊ (1946 - 2016)    

    PHẠM PHÚ PHONG

  • HỒ THẾ HÀ

    Nguyên Quân song hành làm thơ và viết truyện ngắn. Ở thể loại nào, Nguyên Quân cũng tỏ ra sở trường và tâm huyết, nhưng thơ được mọi người yêu quý và ngưỡng mộ hơn.