NGUYỄN MINH KHIÊM
Ảnh: internet
Cánh đồng nhiều hướng gió
Ta trở về cánh đồng có nhiều vết roi mùa hạ
Quất xuống giấc mơ của làng
Mấy trăm năm còn lằn trong câu tục ngữ
Đặt ngang trí nhớ tuổi thơ như những vết sẹo dài
Máu nước mắt mồ hôi hiện hình lỗ chỗ khúc đồng dao
Thời gian muốn xóa đi bằng kỹ nghệ sơn mài
Càng đánh bóng càng hiện thẳm sâu đứt gãy
Mùa xuân được dắt đi bằng chiếc thừng mùa đông
Tiếng cười của đất đến giờ nghe vẫn chưa hết lạnh
Bông lau nở rồi mà cứ ngơ ngác thực hư.
Ta trở về cánh đồng nơi có bước chân lạ mẹ ta ướm vào sinh ra Thánh Gióng
Văng vẳng câu nuôi khát vọng thì nuôi đồng xa, chớ nuôi đồng nhà làng bắt
Chiếc giỏ hạnh phúc nhiều lần bị lừa đổ trộm
Nhưng mỗi lần nhận con bống bụt cho ta vẫn sợ mang theo bao nhiêu tai họa
Ta không muốn về làm hoàng hậu bằng cách dụ dỗ Cám trèo cau
Giọt máu của cha ta liệm mấy trăm năm rồi mắt vẫn
trừng trừng mở.
Ta vẫn chưa dám buông chiếc diều tuổi thơ được dán bằng chuyện thầy bói xem voi
Kẻ cầm cái đuôi, kẻ cầm cái tai, kẻ cầm cái chân đi đóng thuyền vượt bể
Túi áo ta đựng những lâu đài xây bằng hương cỏ mật
Đựng tiếng cóc khát mưa kêu thành cậu ông trời
Thành vật linh ngồi trên mặt trống.
Ta muốn ru chiếc đòn gánh không còn ghì xiết vai làng bật máu
Ru những hạt phù sa có nắm nhau ta không bao giờ bị đem đi cầm cố lúa non
Ru mùa hoa đến sớm trong giấc mơ không vay nặng lãi
Ru ánh mắt làng được ngủ thật ngon trên rãnh cày mà không phải giật mình bởi mống cụt cầu vồng
Liềm hái cứ mòn vì bao nỗi lo toan
Các thế hệ thay nhau làm chong chóng
Mặt làng tít mù xoay
Trên cánh đồng nhiều hướng gió.
(SH314/04-15)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC