PHẠM XUÂN PHỤNG
Tác phẩm "Tàn lụi" của HS. Lê Anh Huy
Cái bể nước
Cái bể nước
Bề rộng bằng hai phần ba chiều dài
Nghĩa là rộng dài bao nhiêu tùy ý
Nhưng chiều cao không bao giờ
Vượt hơn tầm mắt
Cái không vượt hơn tầm mắt
Chứa cái phóng túng trời cao
Mặt đất có
Những con bò nuôi
Nhưng con bò rống
Những con bò no cỏ
Lim dim cười
Mặt đất
Còn có
Những con chó giữ nhà cho chủ
Nằm khoanh liếm khúc xương thừa
Và liếm những giọt nước mưa
Hiếm hoi lạc vào bậu cửa
Bầu trời có
Những con chim
Con ngủ
Con bay
Con say hót
Nhưng dưới đất
Cũng có những con chim bị nhốt
Để ông chủ vừa lòng
Khi nghe tiếng hót
Những con chim không bao giờ dám rời lồng
Vì đã quên cách tìm mồi hoang dã
Và quên cả trời cao
Cái bầu trời nhìn trong veo
Còn có vô vàn hạt
Quay theo hướng gió xoay chiều
Có khi rơi vào bể nước
Những con bò khát
Vục mõm uống nước mưa
Ngày đầu ngọt lành
Rồi lắc lắc đôi sừng
Vẫy đuôi đủng đỉnh
Bước
Những con chim trong lồng thôi hót
Chúi đầu chíp chíp
Rồi ngẩng cổ nuốt từng dòng ngon ngọt
Những giọt nước mưa ngày đầu tiên
Để trở nên hữu ích
Có khi nước mưa phải bị cầm tù
Ngày tiếp theo
Mặt đất
Những ngọn gió theo luồng
Đám cỏ lau nghiêng ngả
Những ngọn gió xoáy non
Chết yểu
Đám bụi vừa hốt lên không trung
Hoang mang hỗn loạn
Không còn ngọn gió đưa đường
Những đứa con hứa hẹn thành giông bão
Vĩnh viễn bào thai gió chết lưu
Thiên nhiên không còn hào hứng ban tặng
Những giọt sự sống trong lành
Cái bể nước trở thành vị cứu tinh
Của những con bò nuôi để thịt hay để vắt sữa
Những con chó giữ nhà hay đơn thuần là chó cảnh
Và những con người không biết là chủ hay tớ
Trừ loài chim không bị nhốt trong lồng
Ngày tiếp theo
Gió chết.
Nắng khét
Mọi vật nuôi đều phải vục mõm cúi đầu
Chúi vào bể nước mưa
Không cần biết nó đã bị vấy bẩn.
Bởi bò, chó. Và người
Ngày tiếp theo tù hãm
Cái vật thể luôn luôn linh động
Biến chuyển vô cùng
Để luôn luôn sống
Nuôi những giấc mơ…
Đã chết!
Cái bể nước rộng dài
Ôm loài ưa tù đọng
Những con người
Và những con bò, chim, chó
Nói chung là
Những con vật nuôi
Có nguy cơ
Chết khát
Ngay cạnh cái bể nước
Nhìn chung là
Long lanh
Nhưng không còn là
Nước trong lành…
Huế, Mùa hè nung 2013
(SH297/11-13)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC