Bồng bềnh lắc lư lắc lư những cặp vú rời đỉnh núi cao bồng bềnh trôi về biển chỉ còn những ngôi sao bá vai vào thăm thẳm chỉ còn một khoảng đêm một dệ cỏ những nụ hôn linh tinh bám đầy quần áo những hơi thở bị ngắt quãng những lẩm nhẩm nguyện cầu trong ký ức chúng mình trải đệm giường những vệt lân tinh lót đầy tiếng dế cỏ sương đêm tiếng đất rã rời đó là mùa xuân sao, mùa dại khờ mùa dâng hiến sao những mạch máu chật căng rầng rậc chảy và xa xa sóng biển như những cái phất tay hững hờ xa xa những người quay lưng lại chúng ta như trái đất quay nửa mặt vào bóng tối bồng bềnh mây trôi qua cổ họng chúng mình biết sẽ đến lúc mình tan loãng như mây đến lúc mình hoá mưa rây 9 - 12 - 2000 Gieo bóng mặt trời gieo những cái bóng xếp lớp như lá khô cái bóng tôi cuốn về đâu cùng ngọn gió cái bóng trò chuyện một mình đêm mong manh bóng tôi lang thang cầm tay đêm cầm tay gió mơ về một cọng cỏ một ngôi sao cái bóng tôi gieo xuống một vùng im lặng 2 - 2001 Không đề đi qua cánh đồng dại dột hái những bông cỏ ngây thơ còn sót lại tôi cứ như dòng sông lơ mơ mùa giêng hai chảy mà không chảy tôi đã ăn vào nắng ăn vào mưa ăn những tiếng kêu dài của ruộng đồng nghèo khổ của những dấu chân thô tháp dẫm vào ký ức dẫm cả vào giấc mơ làm sao có tương lai khi những dấu chân này bị xoá nhanh sau một click chiều cuối năm 24 tháng Chạp Canh Thìn Không đề tôi như đất đai buồn nắm chặt lại những giọt nước mình đang mất những khoảng xanh mình chưng cất thoảng mùi rượu lá lúa tôi như đụn cỏ cuối mùa khô chờ từng cú lăn mình đám mây hay con chó nhỏ tôi như cánh đồng sau vụ gặt trơ cuống rạ chĩa lên trời những bơ vơ tôi như vệt nứt đất không soi rõ chiều sâu giọt nước mắt của người bước lùi cắm từng dảnh mạ bước lùi suốt đời tôi không thể bay lên khi những người ấy cắm chặt chân xuống bùn khi bầu trời của họ là những tấm tôn rách 29 - 12 - 2000 Vườn nhà cô đặc những quả ổi chín dần trong mắt má buổi chiều lăn qua đám mây mắt má nhìn con thơm ổi chín nhiều năm khuất sau lãng quên cây ổi nhà ta không còn không còn cây vú sữa những mùa quả con về ngồi trên thành giếng vườn nhà ta cô đặc tay con chạm mùi thơm ngọt hai mươi năm trước tay con chạm mong manh mắt má nhìn con mắt lá. THANH THẢO (nguồn: TCSH số 146 - 04 - 2001) |
Ngô Đức Tiến - Phan Văn Từ - Huy Huyền - Võ Quê - Phạm Dạ Thuỷ - Ngô Đức Kiên - Mai phương
Nguyên Quân - Nguyễn Xuân Sang
Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Thị Tố Nga - Lê Mai
Nguyễn Văn Phương - Nguyễn Văn Vinh - Huỳnh Lê Nhật Tấn
Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Đăng Việt - Đỗ Hoàng - Nguyễn Vĩnh Nguyên
Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa
VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.
Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên - Lê Tất Sĩ - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh
Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình
Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh
THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...
NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .
MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .
MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...
ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng
LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang
PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa
NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá Vọng Phu thế này?
THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu