Bởi đó là Phạm Công Thiện

15:08 15/09/2011
VŨ TRỌNG QUANG

Giáo Sư Phạm Công Thiện trước tòa soạn Việt Báo tháng 11/2009 - Ảnh: quangduc.com

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]


Tự nhận thiên tài độc nhất của Việt Nam
không ai cạnh tranh
dám giao cấu mặt trời thủ dâm thượng đế
đám đông mở toang cánh cửa nhìn thấu
mười sáu Anh Ngữ Tinh Âm bỏ trường
giật mình khai mở
đập vỡ đôi kính cận khoa bảng
đọc Heidegger bằng máu và nước mắt
bởi đó Phạm Công Thiện

Trần ai bước chân thiền sư
bàn tay dấu ấn triết gia
cúi xuống trầm tư văn sĩ
ngẩng đầu lạ lùng thi sĩ
bảy mươi mốt
phấn khích dị kỳ
bản chất cơn lốc
 
Ngày Sanh Của Rắn gió thổi đồi thu qua đồi thông
gió thổi qua cõi khác
cho quế hương nằm ở nhà thương điên của trí nhớ
gió thổi đi cho hết một đêm hoang vu
gió thổi ý thức mới
gió thổi hố thẳm im lặng
gió thổi mưa chiều thứ bảy đã về sớm
cây khế đồi cao không kịp trổ
gió thổi gió thổi gió thổi
hiện tượng cơn bão
 
Thiện nói Henry Miller chết tôi không buồn
con ong chết tôi buồn lắm
tôi nói trời đất chết tôi không bất ngờ
Phạm Công Thiện chết tôi ngờ ngợ lắm


(271/09-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ

  • Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá

  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê