Biển và tôi

08:33 23/09/2011
NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

Tác phẩm 'Vịnh đẹp Lăng Cô' của Đồng Minh Đống

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]





Tôi chỉ là hạt cát nhỏ nhoi
Đem ướp cả trời đêm vào biển
Cánh buồm chở mộng mơ
Thuyền thúng xoay vần mẹ
Rắc muối lên cây mẹ thành có tuổi
Nhặt lá trầu không têm thiếu vắng lấp ngày
Nhúm rau thai của tôi không chôn kịp góc vườn
Mẹ đã ném cả đầm đìa xuống biển
Mái chèo bắt đầu biết lật khúc “ầu ơi...”
Khi biết thế nào là trôi
Tôi mới hiểu thêm về rụng
Mới biết cây sào uốn cong là chống
Tôi tự bơi qua số phận chính mình
Trăng bớt lạnh từ ngày sinh con nước
Gió biết buồn sau hết cả chở che...
Tôi đã đi từ bậc cửa mùa hè rạc cổ tiếng ve
Đến đêm mọc sởi ngày đông ngây ngây cơn sốt
Mái nhà lợp mưa
Chiếc chõng tre lợp ngày chẵn, lẻ
Không níu kéo so đo
Không mượn vay mặc cả
Những đám mây vảy cá lợp theo mùa...
Cha tôi ngồi xoắn lại dây neo
Dạy tôi cách bơi đứng
Dạy tôi ăn ở với người
Xuống thuyền kiêng huýt sáo
Cá Lẹp lắm xương
Cá Cơm lắm cháo
Quanh năm gặt bão
Lưỡi hái mòn còn đau...
Mạch nước nguồn ủ rượu lên hương
Lúa phây phây qua thì con gái
Sang canh ba tiếng gà còn dại
Đẻ trứng Rồng vào năm Dậu sinh tôi...
Cha đẻ ký ức cho tôi
Mẹ cộng thêm tuổi mụ
Mẹ sâu sợi nắng xiên khoai không vượt ngoài lối ngõ
Xe chỉ nối tôi với bao bọc cộng đồng
Mẹ đốt đầy cả đồng than
Nhem nhuốc ngày thường cho con trong trắng
Bà tôi nhặt vỏ bưởi khô phơi quăn mép nắng
Treo vào đêm bồ hóng
Hơ khô dần rốn tôi
Hơ cạn dần rốn biển
Trong cái đêm vượt cạn đầu tiên
Tôi chẳng thể là tôi
Nếu ngày ấy củ khoai hà không lẹm vào sắc cạnh đá san hô
Đó là bộ hài cốt ông tôi để lại
Hoa vẫn đá
Rong rêu tức tưởi
Cá lượn lờ
Như có như không
Những ngôi sao biết cách nhận ra mình bằng mờ tỏ thực hư qua
                                                                         nhấp nháy vui buồn
Không thái quá khi xếp hình mỏ vịt
Chiếc mỏ nhặt thóc rơi để đời tôi không lép
Ông Thần Nông câu cá bần thần
Tôi tập bơi từ trong bào thai nước ối bềnh bồng
Bao hy vọng tụ dồn gan bàn chân mẹ
Những khớp xương người nhức đau khi trời trở dạ
Mỗi năm có 365 ngày -  365 khớp xương
Tôi ngồi xếp lại hình hài lay thức những vùng thẳm sâu
Những trực giác lờ mờ vụt sáng
Cá vẫn Chép nuôi mình trong ảo vọng
Trăng có chìm, nguyệt vẫn ngư ông...


(271/09-11)







Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn

  • Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • Sinh năm 1949  tại Bình Lục - Hà . Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.Tác phẩm đã xuất bản:  Dấu lặng - (Thơ)  NXB Văn học 1976;  Đêm thiếu nữ - (Thơ) NXB Văn học 1978. Ngoài ra Trần Lan Vinh còn có thơ in trong các tuyển tập khác.

  • Sinh 1946 tại Liên Minh, Vụ Bản, Nam ĐịnhCử nhân nghệ thuật - Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội - Hội viên Hội Mỹ Thuật Hà Nội.Tác phẩm: Trại Muộn (thơ) NXB Văn học 1995;  Mảnh trời qua ô cửa - (thơ) NXB Văn học 1997.

  • Một tiếng thôi mà bao hàm cả cộng đồng dân tộc, cả xứ sở thân yêu với đồng lúa cánh cò, với núi non điệp trùng và rừng vàng biển bạc, những người vợ thương chồng tạo vóc dáng vọng phu.

  • (Gửi nhà thơ L.M.T)Em tìm trong lá một vầng trăng xaEm tìm trong cỏ bóng chiều vừa qua.

  • Đợi tắt mặt trờiĐêm không trăng ta lầm lũi bước sóng đôi với biểnXa khơi thăm thẳm màn đen

  • Tôi vấp ngã vào ban mai trong trẻoNước sông Hương xanh rười rượi tháng tưMưa đầu hạ, sấm chớp chừng vội vãCơn gió hoang lạ lẫm bước tôi về

  • LTS: Thanh Thảo tên thật là Hồ Thành Công, sinh 12 - 3 - 1946 tại Mộ Đức Quảng Ngãi. Tốt nghiệp khoa ngữ văn Đại học Tổng hợp Hà Nội 1969, vào bộ đội, làm báo ở Đài tiếng nói VN, đi chiến trường bộ cuối năm 1970. Là phóng viên chiến trường, ở Ban binh vận R. Sau giải phóng về trại sáng tác Quân khu 5, sau đó giải ngũ, về Hội Văn nghệ Nghĩa Bình và Hội Văn nghệ Quảng Ngãi. Hội viên Hội nhà văn, ủy viên Hội đồng Thơ Hội Nhà văn Việt . Đã in hơn 10 tập thơ và trường ca. Hai lần nhận giải thưởng của Hội Nhà văn Việt cho hai tập thơ “Dấu chân qua trảng cỏ” và trường ca “Những ngọn sóng mặt  trời”. Giờ vẫn làm thơ chơi và viết báo kiếm sống.

  • LTS: Trần Chấn Uy sinh năm 1957, tại Đức Thọ, Hà Tĩnh, hội viên Hội Nhà văn Việt . Anh là một nhà thơ trẻ đã có 5 tập thơ ra mắt bạn đọc. Trần Chấn Uy đi khắp nơi, say mê với cái mình đã chọn, diễn đạt nó với nhiều cung bậc. Tìm kiếm chân lý và cái đẹp để đưa vào thơ, với tấm lòng bao dung, nhân hậu, dưới góc độ nào, giọng thơ Trần Chấn Uy cũng chân chất, mộc mạc, nồng ấm. Nhà thơ Trần Chấn Uy hiện nay công tác ở Đài Truyền hình Khánh Hoà.

  • LTS: Dạy toán nhưng rất yêu thơ đó là điểm đặc biệt của con người Lê Quốc Hán. Lê Quốc Hán viết thơ nhiều. Thơ anh đã in hầu hết các báo ổ địa phương và trong nước. Thấm đẫm mồ hôi của người lao động, anh luôn nhìn cuộc đời với đôi mắt yêu thương, đầy trân trọng. Hồn hậu, mộc mạc, chân chất mà vẫn nói được cái mình gửi gắm không chút sáo cũ, âu đó cũng là điểm mạnh trong thơ Lê Quốc Hán.Lê Quốc Hán hiện nay là Tiến sĩ trường Đại học Sư phạm Vinh.