Biển và tôi

08:33 23/09/2011
NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

Tác phẩm 'Vịnh đẹp Lăng Cô' của Đồng Minh Đống

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]





Tôi chỉ là hạt cát nhỏ nhoi
Đem ướp cả trời đêm vào biển
Cánh buồm chở mộng mơ
Thuyền thúng xoay vần mẹ
Rắc muối lên cây mẹ thành có tuổi
Nhặt lá trầu không têm thiếu vắng lấp ngày
Nhúm rau thai của tôi không chôn kịp góc vườn
Mẹ đã ném cả đầm đìa xuống biển
Mái chèo bắt đầu biết lật khúc “ầu ơi...”
Khi biết thế nào là trôi
Tôi mới hiểu thêm về rụng
Mới biết cây sào uốn cong là chống
Tôi tự bơi qua số phận chính mình
Trăng bớt lạnh từ ngày sinh con nước
Gió biết buồn sau hết cả chở che...
Tôi đã đi từ bậc cửa mùa hè rạc cổ tiếng ve
Đến đêm mọc sởi ngày đông ngây ngây cơn sốt
Mái nhà lợp mưa
Chiếc chõng tre lợp ngày chẵn, lẻ
Không níu kéo so đo
Không mượn vay mặc cả
Những đám mây vảy cá lợp theo mùa...
Cha tôi ngồi xoắn lại dây neo
Dạy tôi cách bơi đứng
Dạy tôi ăn ở với người
Xuống thuyền kiêng huýt sáo
Cá Lẹp lắm xương
Cá Cơm lắm cháo
Quanh năm gặt bão
Lưỡi hái mòn còn đau...
Mạch nước nguồn ủ rượu lên hương
Lúa phây phây qua thì con gái
Sang canh ba tiếng gà còn dại
Đẻ trứng Rồng vào năm Dậu sinh tôi...
Cha đẻ ký ức cho tôi
Mẹ cộng thêm tuổi mụ
Mẹ sâu sợi nắng xiên khoai không vượt ngoài lối ngõ
Xe chỉ nối tôi với bao bọc cộng đồng
Mẹ đốt đầy cả đồng than
Nhem nhuốc ngày thường cho con trong trắng
Bà tôi nhặt vỏ bưởi khô phơi quăn mép nắng
Treo vào đêm bồ hóng
Hơ khô dần rốn tôi
Hơ cạn dần rốn biển
Trong cái đêm vượt cạn đầu tiên
Tôi chẳng thể là tôi
Nếu ngày ấy củ khoai hà không lẹm vào sắc cạnh đá san hô
Đó là bộ hài cốt ông tôi để lại
Hoa vẫn đá
Rong rêu tức tưởi
Cá lượn lờ
Như có như không
Những ngôi sao biết cách nhận ra mình bằng mờ tỏ thực hư qua
                                                                         nhấp nháy vui buồn
Không thái quá khi xếp hình mỏ vịt
Chiếc mỏ nhặt thóc rơi để đời tôi không lép
Ông Thần Nông câu cá bần thần
Tôi tập bơi từ trong bào thai nước ối bềnh bồng
Bao hy vọng tụ dồn gan bàn chân mẹ
Những khớp xương người nhức đau khi trời trở dạ
Mỗi năm có 365 ngày -  365 khớp xương
Tôi ngồi xếp lại hình hài lay thức những vùng thẳm sâu
Những trực giác lờ mờ vụt sáng
Cá vẫn Chép nuôi mình trong ảo vọng
Trăng có chìm, nguyệt vẫn ngư ông...


(271/09-11)







Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm