TỪ HOÀI TẤN
Tặng bạn cũ
Ảnh: internet
mười lăm năm - thời gian
tuổi trẻ tôi lầm lỡ
đã qua một chặng đường
vợ, con, cơm, áo, nắng, mưa
tình chung cùng gió bụi
những đêm ngồi một mình
neo xuồng giữa dòng sông
muốn gieo mình tự trầm
câu kinh tụng thời đi học:
“Đại viết thệ, thệ viết viễn, viễn viết phản”
còn ta nay về đâu
xa rồi trăm dặm quê hương
mây mù núi che khuất
rừng tràm bưng bàng cỏ đưng phơ phất
đã lấp dấu chân ai vạch một lối mòn
mười lăm năm - thời gian
sự tồn tại gầy còm
người đi dưới sông giữa khuya trời vắng lặng
hát bài ca chia ly
tưởng lòng tôi chung khúc nhạc
sách vở bút nghiên trong xó mốc lóc lăn
qua mấy thời lang bạt
trở về mái hiên xưa
cười vui chiều xẩm tối
nơi đây
thời gian như đứng lại từ bao giờ
nhà có một gian, giường kê một chiếc
bàn gỗ liêu xiêu vài ba chiếc ghế
mâm cơm chiều nay có cá kho khô
gạo mới còn thơm mồ hôi giọt
mười lăm năm, lạ nỗi gì
khóc cười sớm tối
ngày tháng là cơn gió mát đi qua
thổi hắt hiu buồn lòng ta quá đỗi
có những tuần trăng hoang dã bình nguyên
ta thức cùng mây trắng
mộng chờ những ngàn năm
không phai lòng kẻ sĩ
mười lăm năm - có nghĩa gì
mưa dậy thời chiến tranh
ảo ảnh sa mạc
có dăm ba mối tình khẳng khiu như những ngày trong ngõ hẹp
con nước đã trôi xuôi bận lòng chi
những đêm trăng vỡ vụn giữa lòng sông
đã sống như thể đời chưa qua
đã yêu như một mối chưa tròn
lòng cứ mãi quanh co
những con đường cụt
mười mấy năm - dầu chẳng có nghĩa gì
nhưng không phải là chiêm bao
không thể tưởng mình đã mất
chiều nay
bên phên liếp nhà lổ loang sắc nắng
ta vẫn thấy trời xanh trong
như được sống thêm mỗi ngày cùng gió bụi
mới thấy đời tươi thắm nỗi vui chung
(Tưởng nhớ Hậu Nghĩa 08/4/1990)
(SH277/3-12)
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM