Quầy thư pháp Tràm hoa vàng của bà Trần Thị Cúc nằm trên đường Lê Lợi (TP Huế) đã trở thành địa chỉ quen thuộc của người dân và du khách yêu thư pháp. Họ đến để được nhìn ngắm nét bút tài hoa của người phụ nữ duy nhất ở mảnh đất cố đô theo nghiệp viết thư pháp.
Hình ảnh bà đồ Trần Thị Cúc đã quen thuộc với những du khách yêu nghệ thuật thư pháp mỗi khi có dịp đến Huế
Bà Cúc cũng không lý giải được vì sao mình lại chọn cái nghề mà đa số đàn ông theo đuổi này. Cách đây nhiều năm, bà được hầu bút cho nhà thư pháp tài năng Bùi Hiến từ TP HCM ra Huế biểu diễn. "Từng đường bút uyển chuyển hiện ra trên tấm giấy lụa thu hút sự tò mò của tôi. Tôi bắt đầu đến với thư pháp từ ngày đó", bà Cúc nhớ lại.
Những ngày đầu tập viết thư pháp là quãng thời gian đầy khó khăn đối với bà Cúc. Gia đình và bạn bè biết ý định đều ra sức can ngăn vì nghĩ bà là phận nữ nhi, khó theo nghiệp viết thư pháp được. Số tiền từ việc buôn bán đồ dùng học tập và hàng lưu niệm cũng không đủ để bà trang trải việc học.
Thế nhưng, bà Cúc vẫn hàng ngày vừa buôn bán vừa cặm cụi thảo những nét chữ ban đầu còn nguệch ngoạc. Có nhiều lúc bà đã định từ bỏ nhưng lòng nhiệt huyết với nghề đã giữ chân bà ở lại.
Năm 1992, những bức thư pháp đầu tiên do bà viết được đưa ra giới thiệu trong sự trầm trồ của bạn bè và người thân. Bà đã phải khổ luyện rất lâu từ việc pha mực tới cách nhấn nhá ngòi bút đối với từng con chữ sao cho uyển chuyển và thanh thoát.
Tài năng của bà ngày càng được nhiều người biết đến. "Có nhiều du khách đi ngang quầy thấy tôi pha mực tàu, cầm bút lông nên hiếu kỳ đứng lại xem. Họ còn hỏi tại sao là phụ nữ mà bà lại có thể viết được thư pháp", bà Cúc nhớ lại.
Năm 2005, bà Cúc gia nhập Câu lạc bộ thư pháp Huế và trở thành người phụ nữ duy nhất của câu lạc bộ. Bà đã tham gia nhiều lễ hội thư pháp tại các kỳ Festival Huế. Trong chuyến biểu diễn thư pháp tại Ninh Bình vào tháng 4/2010 nhân kỷ niệm 1000 năm Thăng Long Hà Nội, bà là người phụ nữ duy nhất cùng thi viết thư pháp với các ông đồ khắp cả nước.
Viết thư pháp đã khó, sáng tạo ra kiểu chữ để tạo phong cách riêng của mình càng khó hơn. Bà Cúc tự mày mò sáng chế ra kiểu chữ mảnh đã tạo nên tên tuổi của bà. Nhiều nhà nghiên cứu không ngớt lời khen ngợi khi nhìn thấy nét bút đó. Quầy thư pháp Tràm hoa vàng cũng trở thành bút danh của bà. "Tràm hoa vàng có nghĩa là một tràm hoa bay và tỏa hương theo gió, không chịu đứng một chỗ, mà phải toả đi, bay đi khắp nơi", bà Cúc chia sẻ.
Tâm huyết với nghề, bà Cúc đã truyền dạy cho nhiều học trò mê thư pháp. Những ngày hè, chỗ của bà đông vui hơn khi các bạn trẻ tìm đến học. Bao thế hệ qua tay bà đào tạo, có người kiếm được tiền nuôi sống bản thân chính từ nghề viết thư pháp tại các con đường của TP Huế.
Nguồn Du lịch Huế
Khi bàn về Nhã nhạc người ta thường chú trọng nhiều đến thành phần, biên chế các loại dàn nhạc và bộ phận nhạc không lời do các nhạc cụ diễn tấu, mà ít đề cập đến một bộ phận quan trọng của Nhã nhạc là thể loại nhạc có lời.
Trong kiến trúc cung đình Nguyễn tại Huế, hình thức nhà tạ có mặt ở khắp nơi: Hoàng cung, Hành cung, Biệt cung và ở cả các lăng tẩm đế vương.
Để nhã nhạc cung đình Huế “sống lại” như ngày hôm nay, có công rất lớn của cụ Lữ Hữu Thi- nhạc công cuối cùng của triều Nguyễn. Cụ đã âm thầm, kiên trì vượt qua khó khăn trước những thăng trầm của lịch sử để giữ gìn và trao truyền ngọn lửa nhã nhạc, đưa nhã nhạc từ chỗ bị lãng quên trở thành di sản của nhân loại.
Nhà văn Nguyễn Tuân đã tinh tế nhận xét: “Người Huế ăn bằng mắt trước khi ăn bằng miệng”.
Ngài thủy tổ họ Hồ Đắc làng An Truyển, xã Phú An, huyện Phú Vang tỉnh Thừa Thiên Huế vốn là gốc từ ngoài bắc vào lập nghiệp thường được dân làng gọi là Hồ Quản Lãnh.
Nói thiệt thì o Huế của tôi cũng có uy lắm đấy, đừng tưởng là o hiền. Đôi lúc vui miệng tôi hỏi o: “Vậy chớ Kho Rèn ngoài nớ nó rèn cái giống gì vậy?”, thì o không trả lời mà trừng mắt nhìn tôi!!!
Địa danh Thanh Hà thuộc xã Hương Vinh, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên-Huế ngày nay. Nằm phía bờ tả ngạn sông Hương, cách kinh thành Huế 4 km, cách cửa biển Thuận An khoảng 10km.
Tranh làng Sình đã trở thành nhu cầu của đời sống văn hóa, là thành tố của mỹ thuật cổ truyền và hợp thành văn hóa truyền thống xứ Huế.
Sáu câu chuyện dưới đây là 6 lần thoát chết của vua Gia Long do Diễn đàn lịch sử Việt
Đêm xuống, sau khi chờ cha đi ngủ, đứa bé mới trốn cha đi học hát. Người chị cột sợi dây ở ngón tay, đầu dây kia móc ở ngách cửa, lơ mơ ngủ. Khuya, cô em gái về, khẽ giật sợi dây, cánh cửa được hé ra, một bóng nhỏ loắt choắt nhanh nhẹn len vào trong, bóng đêm im lìm phủ lấy ngôi nhà, không một ai hay biết.
Từ xa xưa, nghệ vàng thuốc bắc là một trong những phương pháp bí truyền của các bà mụ xứ Huế để giúp các mỹ nữ Cung Đình lấy lại vóc dáng thon gọn và làn da hồng hào, quyến rũsau khi sinh.
Từ xưa cho tới nay, câu chuyện về những cổ vật là đồ tùy táng luôn được bao trùm bởi những lời đồn thổi nhuốm màu ma mị tâm linh. Người nào lấy trộm hoặc có được những thứ không phải của mình sẽ bị quả báo. Nhưng dù rùng rợn ma quái đến đâu, dù cho những lời nguyền quả báo có ám ảnh thế nào đi chăng nữa thì những món đồ cổ có giá vẫn luôn có sức hút đối với những kẻ khoét ngạch trộm cổ vật…
Theo Nhà nghiên cứu Hồ Vĩnh, khi biên soạn cuốn sách “Lịch sử khẩn hoang miền Nam”, nhà văn Sơn Nam đã lặn lội từ Nam Bộ ra Huế, ngược dòng Hương Giang, lên đến ngã ba Tuần, rồi vượt sông qua bên tê tả ngạn dòng Tả Trạch để kính viếng lăng chúa Nguyễn Phúc Chu....
Nằm dưới chân nơi an nghỉ của cụ Phan Bội Châu, là ngôi mộ của hai chú khuyển. Ngày hai chú khuyển mất, chính bàn tay cụ Phan chôn cất và lập bia mộ. Gần 100 mùa xuân đi qua, câu chuyện về hai chú khuyển trung thành cũng phai nhạt trong ý niệm bao người. Đến bây giờ, nhiều người lại đặt ra câu hỏi: Vì sao lại có hai ngôi mộ ấy?
Từng lâm cảnh đầu rơi với thịt nát xương tan, người ta đồn rằng đây là những vị thần trấn yểm, bảo vệ giấc ngủ và gìn giữ kho báu mà triều thần an táng cùng Vua Gia Long dưới lòng cổ mộ!
Du khách đến Huế, dường như ai cũng muốn tham quan những cung điện vàng son một thuở bên trong những vòng tường thành rêu phong cổ kính, hay viếng thăm những lăng tẩm uy nghi của các vị vua triều Nguyễn đang giấu mình dưới bóng cổ tùng nơi vùng đồi núi chập chùng ở phía tây Kinh Thành Huế…
Lên A Lưới, tỉnh Thừa Thiên - Huế những ngày này, khắp các bản làng của đồng bào dân tộc Pa Cô đều đang rộn ràng chuẩn bị đón lễ hội A Za - ngày Tết truyền thống của đồng bào trên đỉnh Trường Sơn này. Đây cũng là thời điểm kết thúc vụ mùa cuối năm, khi những hạt lúa, bắp ngô, củ sắn… đã được thu hoạch và cất vào trong kho của mỗi gia đình; là lúc để bản làng trẩy hội, cất lên những điệu khèn, điệu múa… hay nhất đón chào Tết A Za.
Ngày 16/1/2015, tại Nhà hát Quân đội, Tổng cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam đã tổ chức Lễ trao giải thưởng Bộ Quốc phòng về văn học nghệ thuật, báo chí đề tài lực lượng vũ trang và chiến tranh cách mạng 5 năm ( 2009-2014).
Đã từ lâu, chùa Thiên Mụ (TP. Huế) nổi tiếng với 108 tiếng chuông ngày ngày giữ nhịp thời gian, mang theo tâm nguyện từ bi gửi gắm đến chúng sinh, giải tỏa mọi muộn phiền đau khổ. ấy vậy mà, nơi chốn cửa phật từ bi này còn được gán một lời nguyền nghiệt ngã.
Ngày 12/1, tin từ Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế cho biết, cơ quan này đang lập hồ sơ thơ văn chữ Hán trên hệ thống công trình kiến trúc cung đình Huế để trình UNESCO công nhận là Di sản Ký ức thế giới.