Thơ Sông Hương 05-2024

16:08 31/05/2024


Nguyễn Khoa Điềm - Nhật Chiêu - Trần Hồ Thúy Hằng - Nguyễn Việt Chiến - Trần Khoa Văn - Trần Tịnh Yên - Trương Đình Phượng

Ảnh: tư liệu SH

NGUYỄN KHOA ĐIỀM

Tặng Phi

Trong tâm hồn ta em có nhớ
Những cỏ hoa xanh vườn Thanh Tiên?
Trong tâm hồn ta em lặng yên
Những mùa mưa lạnh, ngày nắng nỏ
Trong tâm hồn ta em ngủ quên
Với đôi mắt sáng, lời lanh lảnh
Trong tâm hồn ta em bình yên
Mong em một lần, mong em tháng năm
Trong tâm hồn ta, em nguôi quên...
                        Vỹ Dạ, 8/4/2024
------------------
Phi là tên em gái tác giả vừa qua đời ở tuổi tám mươi.





NHẬT CHIÊU

Đặt cơn mơ xuống

Chiều ta vô Huế mưa bay diễu
một chút hờn hay một chút kiêu

 thì Huế điệu sông Hương điệu
ai khiến xui mình túy lúy xiêu

Em đã Hương rồi ta chắc Ngự
 cũng cười che một nỗi Kiều

Bây chừ ta đặt cơn mơ xuống
tình sẽ nâng tình giữa tịch liêu



TRẦN HỒ THÚY HẰNG

Chợ du già
            Tặng Padma Dharma

tinh sương tôi bày ra
những giấc mơ
bán những bước chân người đi đến
mời chào những điều không có trước
bán nụ cười và bán ánh mắt đang bay

những người mua không thấy bóng
hân hoan trả tôi
đôi cánh ngày.



NGUYỄN VIỆT CHIẾN

Người vẽ
            Tặng họa sỹ Thành Chương

Không gian của anh
Một thế giới đang thở trong sự sống của màu
Những cuốn sách bị dồn về một phía
Những đứa trẻ trốn chạy
Những đổ vỡ bị dồn về một phía cùng với niềm tin

Chỉ còn lại những bức tường trống rỗng và khản đặc
Cái đẹp bị dồn về một phía
Sự bất hạnh và cô đơn bị dồn về một phía
 trong tuyệt vọng con người
Nét vẽ của anh như một cây cầu mong manh
Nối hai bờ đời sống

 một người đàn bà đang cắm hoa
Trong một người đàn bà khác
Vừa rời bỏ bức vẽ này trở lại trần gian
 một đứa trẻ cất giấu trong chiếc tủ bí mật của mình
Một đứa trẻ khác
 anh
Nét vẽ giản đơn
Nâng đỡ cây cầu




TRẦN KHOA VĂN

Điêu khắc thời gian

Khoảnh khắc rơi một giọt thời gian
trong Phong Nha - Kẻ Bàng
tôi hỏi tuổi của đá?

Đá suy tư
như hàng trăm triệu năm tĩnh lặng
điêu khắc vào thời gian.

Minh chứng bao lần rung chuyển của hành tinh
vết nứt gãy, dấu chân và cổ tích
mỗi triều đại trôi qua từng giọt đá.

Âm thầm tạo nên kiệt tác của sự khắc khoải
giữa không thời gian siêu thực
điêu khắc tôi vào một giọt thời gian.



TRẦN TỊNH YÊN

Mùa nấm

Đi chưa hết mùa nấm mối
mùa đông chòng chành qua ngõ
thả vào tháng Chạp một bông cải cúc

Tháng Giêng mềm như tro
em áo thưa cài kín về mơ hoa dẻ
nhớ mưa trưa mùi củi quế
 những con chim hút mật trên cây linh sam

Đêm phồn thực
chờ nghe gió khuya - tiếng xạc xào của lá bạch dương
nhà bên sông mùa xuân thưa hoa thắp trước mũi thuyền
ngọn lửa chài thơm khói trấu

Đêm đầy dạ lý hương
linh hồn tôi rạn nứt như men gốm
quay về
cưỡng lại tái sinh
úp mặt trên cánh đồng
nghe ráng chiều vụt tắt trên da thịt em...



TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

Khởi sinh

dưới rặng cỏ
 sâu ngồi đo bóng mình
trong giọt sương
một con chim lòa mắt
nhầm ánh trăng là bình minh
inh ỏi hót
trên nhành cây mục
con mối già
hỏi hạt bụi đường về
gác xép tuổi thơ
tôi hỏi tôi
đường biên giọt máu
trong những ngày trần gian không mùi vị
những đêm không thanh, sắc
trên chóp mũi của ngọn lửa
thời gian như nỗi nhớ lập lòe không dứt
một tiếng vỡ của gió
làm bức tường giật thột
những đóa rêu nín thở lâm bồn
một buổi sáng
tôi nằm nghe ý nghĩ tôi bỏ đi
cây bàng cằn vườn sau trổ lá…

(TCSH423/05-2024)
 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang