Phan Nhân 1972 với 400 trang sách có thể xem là cuốn hồi ký của một thế hệ học sinh trường chuyên Phan Bội Châu (thành phố Vinh, Nghệ An), còn gọi là trường Phan, được xem là trường chuyên THPT đầu tiên được thành lập tại miền Bắc Việt Nam, từ năm 1974.
Cuốn sách gồm 40 bài viết, cũng là 40 câu chuyện, là những tự sự, tâm tình, sẻ chia chân thành, đong đầy cảm xúc của các cựu học sinh K15 gồm ba lớp: chuyên Văn, chuyên Toán và chuyên Lý, hầu hết đều sinh năm 1972.
Lẽ thường, những cuốn sách như Phan Nhân 1972*, ta có thể bắt gặp rất nhiều từ trước tới nay, sẽ ở dạng những tập san, kỷ yếu nội bộ, bởi nó là những câu chuyện trường lớp, thày cô, bạn bè khá riêng tư. Thế nhưng đây có lẽ là một trong những trường hợp rất hiếm hoi, những câu chuyện tưởng chừng như khá “nội bộ” ấy, được in thành một cuốn sách dày dặn, trang nhã, và được phát hành rộng rãi trên cả nước.
Chỉ mới mở sách và đọc lời giới thiệu của nhà thơ - nhà báo Hữu Việt, nhiều độc giả đã có thể cảm thấy niềm xúc động rưng rưng chực trào lên đôi mắt, khi biết được để có tập sách trên tay như hiện nay, nhiều người đã phải viết thâu đêm suốt sáng giữa bộn bề công việc cơ quan và gia đình, quên ăn quên ngủ để cuốn sách kịp ra đời đúng vào dịp tổ chức kỉ niệm 30 năm ngày ra trường.
Cuốn sách được chia làm bốn phần: Bạn và tôi, Ký ức vụn, Tình yêu đầu đời, Những người thày đặc biệt. Ở bất kỳ phần nào, cũng dễ dàng bắt gặp những câu chuyện “kinh điển” của một thuở học trò nhất quỷ nhì ma: nào là phân chia chỗ ngồi, mượn bút chiếm bút, nhờ kẻ giấy kiểm tra, rủ nhau đi học hàng ngày, đặt biệt hiệu cho từng đứa, nấu cơm chung, những chuyện ở ký túc xá, ăn trộm mía vườn thày giáo, đặc điểm thói quen tính cách của từng người và cả những rung động xao xuyến thuở ban đầu… Tất cả cứ từ từ hiện lên như những thước phim quay chậm, đủ những buồn vui, có nhiều tiếng cười và cả không ít những nghẹn ngào.
Bối cảnh của đa số các câu chuyện đều thuộc khoảng thời gian những năm 1986-1989, khi đất nước vừa thoát khỏi cơ chế bao cấp, còn rất nhiều khó khăn gian khổ. Cuộc sống của những học sinh sống xa nhà hiện lên với đủ những vất vả nhọc nhằn, hàng ngày đầu đội nón lá, đạp xe đi học dưới cái nắng oi nồng khản khốc của miền Trung, nấu mỗi bữa cơm phải sưng vù mắt vì gió thổi tạt lửa, bếp củi nhóm lại mấy lần, cơm mãi không sôi. Gia đình phải gửi muối vừng, cá kho, thịt rim cho các bạn mang đi học là chuyện bình thường, vậy mà vẫn có những người phải ăn cơm rưới nước mắm suốt cả tuần lễ. Thế mà tất cả những khó khăn rồi cũng qua hết nhờ vào nỗ lực và ý chí của mỗi người, nhờ công ơn dạy dỗ dìu dắt tận tình của bao thày cô giáo nay mái đầu đã bạc phơ. Làm sao có thể quên được thày Tuấn dạy Văn, thày Lân dạy tiếng Nga, thày Kiêm dạy lịch sử, thày Thảo dạy vật lý, cô Bê dạy toán…
Cô học trò Phan Thanh Phong đã viết những vần thơ xúc động tặng người thày giáo dạy Văn của mình: Thời gian ơi/sao đi qua đời thày/toàn màu trắng?/Phải chăng/cho em mai này/với niềm tin/sáng nắng!
Tập thể Phan Nhân 1972 ngày nào giờ đây đều là những người thành đạt, sống và làm việc ở khắp mọi miền trên đất nước Việt Nam, có cả những người định cư ở nước ngoài. Nhưng những câu chuyện mà họ cất giữ ở trong lòng bao giờ cũng vẹn nguyên, giờ đây kể lại với chúng ta qua từng trang sách xúc động khôn nguôi. Và tôi tin họ sẽ gặp lại nhau thật đông đủ, nước mắt và những nụ cười như quyện hòa cùng nhau trong ngày trở lại trường xưa sau 30 năm. Và trong tôi bỗng vang lên câu hát của ca khúc thuở nào trong bộ phim 12A và 4H: Tháng năm đã qua, đưa ta trở lại bên nhau…
* Phan Nhân 1972, Nhiều tác giả, Công ty Liên Việt, NXB Hội nhà văn 2019
Theo Đỗ Anh Vũ - ĐĐK
Xuân Diệu thuộc tầng lớp trí thức Tây học nhưng từng có tới 10 năm học làm thơ cổ điển, bởi thế ông nắm rất vững các kỹ xảo thơ ca truyền thống, thấy được sự đắc địa trong các sáng tác thơ ca cổ điển để phát hiện về các điển phạm của hệ thống nhà thơ cổ điển Việt Nam.
Cùng thời điểm, nhà văn Bích Ngân giới thiệu đến bạn đọc 3 tập sách: Anh nhớ em muốn chết!, Tiếng gọi bến bờ và Đường đến cây cô đơn, do NXB Tổng hợp ấn hành.
Nhằm giúp các bạn học sinh có một nền tảng kiến thức văn học phong phú, vững vàng, NXB Kim Đồng tổ chức biên soạn Tủ sách Văn học trong nhà trường, với sự tham gia biên soạn, tuyển chọn, bình giảng của các chuyên gia uy tín trong lĩnh vực này.
Nhằm giúp các bạn học sinh có một nền tảng kiến thức văn học phong phú, vững vàng, Nhà xuất bản Kim Đồng tổ chức biên soạn Tủ sách Văn học trong nhà trường, với sự tham gia biên soạn, tuyển chọn, bình giảng của các chuyên gia uy tín trong lĩnh vực này.
Nhìn từ phía viết văn, nghề báo giúp người làm văn chương có cảm quan hiện thực bén nhạy, tinh tế, sự dấn thân mạnh mẽ, vốn liếng ngôn từ sống động, cập nhật. Nhìn từ phía nghề báo, năng lực văn chương giúp người làm báo kỷ luật ngôn ngữ cao độ, khả năng liên tưởng dồi dào, lối viết biến hóa và linh hoạt, và nhất là khát vọng sáng tạo những tác phẩm có sức sống lâu bền.
Nói thế vì còn có Dương Tường của báo, của thơ, của văn. Nhưng Dương Tường dịch là được biết đến nhiều nhất. Nhắc tên Dương Tường, bạn đọc cả nước đều biết đó là một dịch giả. Và đều tỏ lòng khâm phục tài dịch của ông.
Sáng 6-9, tại Nhà sách Cá Chép (115 Nguyễn Thái Học, Hà Nội) đã diễn ra buổi ra mắt bản dịch đầy đủ “Hán Sở diễn nghĩa” và giới thiệu bộ sách “Hán Sở diễn nghĩa liên hoàn họa”, với sự tham gia của dịch giả Châu Hải Đường, nhà báo Yên Ba và nhà sưu tập Từ Xuân Minh.
Có một “Tây Tiến” trong thơ và cũng có một “Tây Tiến” bằng văn xuôi. Đó chính là những gì chứa đựng trong tập hồi ký “Đoàn binh Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng vừa được nhà xuất bản Kim Đồng ra mắt bạn đọc. Tập hồi ký thuật lại sinh động và chi tiết quãng thời gian Quang Dũng tham gia đoàn quân Tây Tiến.
Có người trực tiếp cầm súng chiến đấu ở chiến trường, có người bước chân vào quân ngũ khi đất nước đã hòa bình. Dù ở thời bình hay thời chiến, bằng tài năng và trải nghiệm của mình, họ đã và đang được xem là những nhà văn của lính, khi mang đến những tác phẩm gợi nhớ về quá khứ hào hùng.
Hội thảo "Thơ và văn xuôi ĐBSCL 45 năm" (1975 - 2020) vừa được tổ chức tại Bến Tre ngày 26-8.
Chỉ tính riêng năm 2019, ngoài các bài viết, thơ đăng rải rác trên các báo, Nguyễn Hồng Vinh đã xuất bản hai tập sách: Xanh mãi (quý 2) và Giữ lửa tập 3 (quý 3).
Nhà văn chiến trường là những người gánh trên vai 2 sứ mệnh: chiến đấu và viết. Việc viết có thể diễn ra giữa những ngày bom rơi đạn nổ, cũng có thể sau khi đã lặng im tiếng súng. Họ viết như là một sứ mệnh không chỉ cho riêng mình. Nhà văn Đoàn Tuấn là một trong những người như vậy.
Chưa khi nào chúng ta được chứng kiến một nền văn học trẻ sôi động và không ngừng cập nhật như lúc này, cho dù đang ở tình trạng được đón chào khá nồng nhiệt nhưng lại dễ dàng bị lãng quên nhanh chóng. Có người tạo được dấu ấn nhất định, có người vẫn chưa định hướng cho bản thân và sáng tác thiếu nhiều yếu tố...
Sáng ngày 8/8, NXB Trẻ tổ chức buổi ra mắt sách của 3 nữ nhà văn – nhà báo: Võ Thị Xuân Hà với tập truyện ngắn “Chuyện của các nhân vật có thật trên đời”, Thùy Dương với tiểu thuyết “Lạc lối” và Y Ban với tập truyện ngắn “Có thể có có thể không”.
Những tác phẩm được tặng thưởng và hỗ trợ hàng năm là các công trình, bài viết lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật có chất lượng tốt được các nhà xuất bản, các báo, đài, tạp chí công bố hàng năm.
Năm nay, tổng số có 86 tác phẩm, trong đó có 37 sách, 49 bài viết và chương trình phát thanh được các cơ quan, đơn vị đề nghị xét tặng thưởng.
Khi các trường ca: Đổ bóng xuống mặt trời, Trên đường và Ngày đang mở sáng của nhà thơ Trần Anh Thái lần lượt xuất hiện vào các năm 1999, 2004, 2007 trên thi đàn, nó ngay lập tức thu hút sự chú ý của các nhà nghiên cứu, phê bình hàng đầu cùng nhiều độc giả yêu thơ.
Cả cuộc đời nhọc nhằn với những con chữ, nhà văn - nhà báo Trần Bạch Đằng đã sống trọn vẹn với cách mạng, nghề viết và đồng đội.
Ở giai đoạn nào Hoài Thanh cũng có đóng góp quan trọng cho sự nghiệp văn học của đất nước. Mỗi bài viết của ông đều ghi nhận tài năng phê bình kiệt xuất, tấm gương sống trung thực và lao động bền bỉ.
1. Đời người trăm năm như nhau, nhà văn Tây hay ta gì gì ông Trời cũng chẳng ưu ái thêm ngày nào, vậy mà bên trời ấy thế hệ này đến thế hệ khác nảy nòi bao nhiêu tiểu thuyết gia lớn. Còn ta thì không. Tại sao?