Cầm bút từ khi còn mặc áo lính nhưng Trung Trung Đỉnh tự nhận thuộc lớp nhà văn trưởng thành sau 1975. Bên cạnh mảng đề tài lớn về cuộc sống và chiến đấu của đồng bào Tây Nguyên (Lạc rừng, Lính trận, Ngược chiều cái chết...) là những tác phẩm viết về đề tài hậu chiến, với Ngõ lỗ thủng, Tiễn biệt những ngày buồn... đi sâu vào guồng quay âm thầm mà khốc liệt của hiện thực đời sống mới với “trăm chiều dở dang”.
Nhà văn Trung Trung Đỉnh và bộ 7 cuốn sách mới phát hành
Các tác phẩm của nhà văn Trung Trung Đỉnh đã đạt được nhiều giải thưởng, như: Giải thưởng văn học ASEAN, Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật (2007). Xin giới thiệu bộ 7 cuốn sách của ông vừa được Nhà xuất bản Trẻ ra mắt.
Lạc rừng (tiểu thuyết)
Bình, anh bộ đội mới mười tám tuổi, từ Bắc vào chiến đấu ở Tây Nguyên. Chưa kịp tham gia trận đánh nào xứng đáng gọi là trận đánh, Bình bị lạc đơn vị, lạc trong rừng và lạc vào một cộng đồng những người kỳ lạ. Khi nhìn những người đó xúm quanh đống lửa nướng những con chuột, những con nhái đá, uống rượu cần, ăn thứ thịt nướng khét mù ấy, thì thầm to nhỏ, anh đã rợn người nghĩ đến việc sẽ bị họ trừ khử, nhưng rồi cũng êm. Và bắt đầu những tháng ngày khắc phục sự lạc lõng để hòa nhập vào một cộng đồng xa lạ với anh về mọi thứ, trừ một chí hướng chung: đánh Mỹ.
Câu chuyện độc đáo, kỳ lạ, ám ảnh. Ra đời năm 1999, một năm sau, cuốn sách đoạt giải cao nhất cuộc thi tiểu thuyết đầu tiên của Hội Nhà văn Việt Nam, được trao giải thưởng Nhà nước năm 2007.
Lính trận (tiểu thuyết)
Pleime - Ia Đ’răng 1965. Bầu trời chợt căng phồng lên rồi lại xẹp xuống giữa sự xáo trộn đến khủng khiếp của các loại tiếng nổ. Bom bi rải thảm. Bom phản lực. Bom B52, B57. Tất cả, hầu như mọi phương tiện chiến tranh của quân đội viễn chinh Mỹ đều được tập trung về đây quyết chiến.
Lính trận lấy bối cảnh Tây Nguyên, đặc biệt là chiến trường trọng điểm Pleime - Ia Đ’răng ác liệt. Tại đó, người kể chuyện xưng tôi - một anh lính hậu cần rất trẻ, đã ghi lại những gì mình và tiểu đội hơn chục người của mình trải qua, từ lúc đăng lính, huấn luyện ở hậu phương rồi hành quân hàng tháng trời để vào đến Tây Nguyên, cho đến khi đối diện với không khí tức thở của chiến trường, khi những đồng đội lần lượt ngã xuống.
Chọn kể những câu chuyện nhỏ của những người lính bình thường nhất trong chiến tranh, lại có độ lùi sau gần 40 năm, Trung Trung Đỉnh không tô hồng, không lãng mạn hóa, cũng không cường điệu, đã tái hiện chân thực những ký ức đẹp đẽ và bi tráng về một thời tuổi trẻ nơi chiến trường.
Tiễn biệt những ngày buồn (tiểu thuyết)
Tiểu thuyết được viết vào những năm 1980, lúc đời sống đang trong giai đoạn chuyển tiếp từ cơ chế bao cấp sang cơ chế thị trường với ngổn ngang đổi thay.
Câu chuyện xoay quanh những phận đời ở nơi xưa kia từng là “trạm đón tiếp” của một đơn vị quân đội, giờ đây lao đao vì “cơ chế” mới. Ở đó có Xoay, một nhà văn độc thân chỉ biết mê mải làm nghề và luôn chân thành, thành thực trong tình yêu với Sương mà không hề biết đến những toan tính vô cùng thực dụng của cô. Một bà Mão, quanh năm hương khói thờ thần thờ Phật nhưng cả đời vẫn phải sống dựa người khác, bị đuổi ra khỏi chính ngôi nhà của mình. Một Ron, luôn cúc cung tận tụy cho sự nghiệp, cứ nghĩ ai đó đã nói là phải đúng, đã đúng là phải làm, đã làm quyết không sai, rốt cuộc ra về tay trắng, hóa thành một anh ngơ ngẩn, nhìn con gái chết vì bệnh mà bất lực.
Các nhân vật loay hoay tìm cho mình một cách ứng xử tự cho là phù hợp trong guồng quay âm thầm mà khốc liệt của hiện thực đời sống. Nhưng dù họ có bao biện thế nào cho những tín điều của riêng mình thì cũng không khỏa lấp nổi những chua chát, đắng đót của kiếp người nông nổi giữa trăm chiều dở dang. Và ngày buồn vẫn nối những ngày buồn…
Tiểu thuyết Tiễn biệt những ngày buồn và Ngõ lỗ thủng được dựng thành bộ phim truyền hình Ngõ lỗ thủng (năm 2009).
Ngược chiều cái chết (tiểu thuyết)
Câu chuyện lấy bối cảnh buôn làng Tây Nguyên trong thời đoạn đổi mới - làng Kơ So Kơ Mík - tên của vị già làng đáng kính, sau này trở thành bí thư huyện ủy. Truyện được kể từ điểm nhìn của Thương - nhà báo từ Hà Nội vào công tác lâu năm từ thời kháng chiến chống Mỹ và đã gắn bó máu thịt với buôn làng. Quá trình xây dựng đời sống mới không tránh khỏi thói quan liêu, cứng nhắc và vụ lợi của một số đối tượng xấu. Hay chính lối sống ngay thẳng, bộc trực đậm chất Tây Nguyên đôi khi lại gây không ít trắc trở, sóng gió cho cuộc sống của họ. Đỉnh điểm là cái chết của Rơ Lan Thương - một nhà nghiên cứu tâm huyết với ý tưởng “phủ xanh đồi trọc”, người anh trai thân thiết của nhân vật “tôi”. Ngược chiều cái chết ấy, rất nhiều mâu thuẫn cũng bắt đầu từ đây hay đã tích tụ từ lâu giờ mới có cơ hội bộc phát. Nhưng sau cùng, tình anh em, nghĩa vợ chồng, tình - nghĩa thủy chung của con người Tây Nguyên đã vượt lên trên những tính toán ti tiện, nhỏ nhen của những kẻ vụ lợi. Và đó mới chính là ngọn lửa sáng, soi đường dẫn lối cho những người con của núi rừng.
Những câu chuyện từ quá vãng tới hiện tại tái hiện một mạch sống Tây Nguyên bền bỉ, mang đậm tinh thần sử thi trong tiếng đàn t’rưng, tiếng sáo đinh-yơng, tiếng núi rừng - như ngàn đời nay vẫn vậy. Nói như nhà văn Nguyên Ngọc: Trung Trung Đỉnh không viết về Tây Nguyên mà viết về cuộc làm ra nó.
Lời chào quá khứ (tập truyện ngắn)
Tuyển tập những truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Trung Trung Đỉnh, phác họa ngắn gọn và cô đọng hành trình sáng tác của ông. Khẳng định tên tuổi với hàng loạt tác phẩm xuất sắc về Tây Nguyên: Lạc rừng, Lính trận (tiểu thuyết), Đêm nguyệt thực, Lời chào quá khứ(truyện ngắn)… đối với Trung Trung Đỉnh, Tây Nguyên là nỗi ám ảnh thường trực, là sự mê hoặc, nhấn chìm, bao trùm lên toàn bộ lên cuộc đời và từng trang viết. Đi qua cuộc chiến, trở về với với chủ đề “đồng bằng”, những sự kiện của cuộc sống đời thường đi vào văn Trung Trung Đỉnh bằng một giọng hóm hỉnh, đôi lúc như đùa cợt nhưng cũng không thiếu những sự đời sâu sắc, những “nỗi buồn níu giữ tình yêu”. Chân tình và ngậm ngùi.
Trung Trung Đỉnh là một trường hợp hòa hợp tuyệt vời giữa hai nền văn hóa Việt và Tây Nguyên, tạo nên một bản sắc thâm trầm mà độc đáo, mà tập truyện ngắn này là một minh chứng rõ rệt.
Những khoảnh khắc đời người (tản văn - bút ký)
Cậu bé Đỉnh lớn lên bằng những chiều đông mưa phùn gió bấc, bọn trẻ trâu rủ nhau nhặt củi ven sông rồi đốt lửa vừa để cho ấm, vừa để nướng khoai, nướng chuối, nướng cá, nướng cua - những thứ tình cờ bắt được nơi ruộng đồng. Thế rồi chiến tranh, thế hệ đó rời những ngọn lửa chân đê vào lính. Bao lần vượt mặt tử thần trong chiến tranh, anh lính Trung Đỉnh trở về Thủ đô, làm công việc viết lách.
Đến tuổi gần thất thập, nhà văn Trung Trung Đỉnh đầu hai thứ tóc lại đối diện tử thần thêm lần nữa, và rồi lại vượt qua. Trung Trung Đỉnh ghi lại chân thực và cảm động những dấu mốc cuộc đời, những nơi ông đã đi, những người đã gặp, những biến cố ông đã trải qua, những khoảnh khắc đời người trong tập bút ký - tản văn giàu tính tự sự này.
Nhà văn thì phải biết đùa (tản văn - chân dung văn học)
Một cuốn chân dung “bạn văn, bạn đời, bạn giang hồ” kể về cái sự các nhà văn đã làm việc, đã sống với nhau thế nào, đặc biệt là trong thời đoạn hậu chiến, đất nước chuyển mình Đổi mới với vô vàn khó khăn, trắc trở cả về vật chất lẫn tinh thần. Các nhà văn, hay nói rộng ra là những người làm nghệ thuật bỗng lúng túng giữa trăm mối, trăm bề… Trong tập này, Trung Trung Đỉnh thẳng thắn thừa nhận: Có một thời người ta đã “đổ” cho nhà văn là “thư ký của thời đại” với những chức năng thực không liên quan trực tiếp tới văn học nghệ thuật. Nhưng ngay ở hoàn cảnh này, các nhà văn ta đã rất “dễ thương”, đã một lòng theo cái chức năng phục vụ nhân dân, phục vụ lợi ích cộng đồng ấy.
Trung Trung Đỉnh nhấn mạnh: “Nhà văn là gì thì cũng trước hết phải là một con người”. Nhưng không chỉ dừng lại ở mức hồi tưởng, ghi chép về một con người cụ thể, những chân dung của Trung Trung Đỉnh luôn được đính kèm một xác tín về nhân cách. Trong các bài viết, tác giả dẫn không ít các tác phẩm của những đối tượng mà mình quan sát: nhà văn, nhà nghiên cứu, dịch giả, nhạc sĩ… chứng tỏ một sự đọc sâu sát, luôn trân trọng dõi theo thành quả lao động của những người bạn (đồng niên hoặc vong niên). Chưa hết, bức chân dung ấy còn là kết quả của việc “đọc” trực tiếp vào đời sống - những giao thiệp thường ngày hay cả những thói quen sinh hoạt, nhiều khi lại dự phần không nhỏ vào viêc hình thành cá tính của một con người.
Nhưng, điều quan hệ, có tính “thời sự”, theo Trung Trung Đỉnh lại là ở chỗ: “Nhà văn thì phải biết đùa”. Đó là cái đùa ở những nhân cách ý thức sâu sắc được sự nghiêm túc trong lao động chữ nghĩa, trong hành xử nhân sinh - một nhị nguyên xem ra lại rất nhất quán được Trung Trung Đỉnh phát hiện và thể hiện trong tập sách này. Anh dẫn ra những bậc tiền bối: Nam Cao, Vũ Trọng Phụng… với lối viết (và cả lối sống) cực kỳ nghiêm chỉnh nhưng vẫn vẫn ẩn chưa đầy tính hài hước, trào lộng, được thể hiện trong cái dân dã của những nhân vật văn chương kinh điển: Xuân tóc đỏ, Bà Phó Đoan, Chí Phèo, Thị Nở... Rồi đến một loạt những gương mặt văn chương đương thời với những góc nhìn cũng rất “biết đùa”: Ù ờ như gã Bảo Ninh, Thầy thợ thợ thầy Phạm Ngọc Tiến, Phức tạp như Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Xuân Nguyên - chém gió mà chém ngược chiều, Bùi Ngọc Tấn U (pper 80)…
“Nhân dịp sinh nhật lần thứ 70 của nhà văn Trung Trung Đỉnh, một trong những nhà văn uy tín trên văn đàn Việt Nam đương đại, chúng tôi in tái bản 5 tựa và in mới 2 tập truyện của anh. Nhà xuất bản làm bộ sách như sự trân trọng ghi nhận những khoảnh khắc đời người, những giai đoạn đời văn của Trung Trung Đỉnh, thay một lời chúc tốt đẹp nhất. Đây cũng là một trong những bộ sách chủ lực của NXB Trẻ tham dự Hội sách mùa Thu của Hà Nội lần này”. Giám đốc, Tổng biên tập NXB Trẻ Nguyễn Minh Nhựt |
Xuân Diệu thuộc tầng lớp trí thức Tây học nhưng từng có tới 10 năm học làm thơ cổ điển, bởi thế ông nắm rất vững các kỹ xảo thơ ca truyền thống, thấy được sự đắc địa trong các sáng tác thơ ca cổ điển để phát hiện về các điển phạm của hệ thống nhà thơ cổ điển Việt Nam.
Cùng thời điểm, nhà văn Bích Ngân giới thiệu đến bạn đọc 3 tập sách: Anh nhớ em muốn chết!, Tiếng gọi bến bờ và Đường đến cây cô đơn, do NXB Tổng hợp ấn hành.
Nhằm giúp các bạn học sinh có một nền tảng kiến thức văn học phong phú, vững vàng, NXB Kim Đồng tổ chức biên soạn Tủ sách Văn học trong nhà trường, với sự tham gia biên soạn, tuyển chọn, bình giảng của các chuyên gia uy tín trong lĩnh vực này.
Nhằm giúp các bạn học sinh có một nền tảng kiến thức văn học phong phú, vững vàng, Nhà xuất bản Kim Đồng tổ chức biên soạn Tủ sách Văn học trong nhà trường, với sự tham gia biên soạn, tuyển chọn, bình giảng của các chuyên gia uy tín trong lĩnh vực này.
Nhìn từ phía viết văn, nghề báo giúp người làm văn chương có cảm quan hiện thực bén nhạy, tinh tế, sự dấn thân mạnh mẽ, vốn liếng ngôn từ sống động, cập nhật. Nhìn từ phía nghề báo, năng lực văn chương giúp người làm báo kỷ luật ngôn ngữ cao độ, khả năng liên tưởng dồi dào, lối viết biến hóa và linh hoạt, và nhất là khát vọng sáng tạo những tác phẩm có sức sống lâu bền.
Nói thế vì còn có Dương Tường của báo, của thơ, của văn. Nhưng Dương Tường dịch là được biết đến nhiều nhất. Nhắc tên Dương Tường, bạn đọc cả nước đều biết đó là một dịch giả. Và đều tỏ lòng khâm phục tài dịch của ông.
Sáng 6-9, tại Nhà sách Cá Chép (115 Nguyễn Thái Học, Hà Nội) đã diễn ra buổi ra mắt bản dịch đầy đủ “Hán Sở diễn nghĩa” và giới thiệu bộ sách “Hán Sở diễn nghĩa liên hoàn họa”, với sự tham gia của dịch giả Châu Hải Đường, nhà báo Yên Ba và nhà sưu tập Từ Xuân Minh.
Có một “Tây Tiến” trong thơ và cũng có một “Tây Tiến” bằng văn xuôi. Đó chính là những gì chứa đựng trong tập hồi ký “Đoàn binh Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng vừa được nhà xuất bản Kim Đồng ra mắt bạn đọc. Tập hồi ký thuật lại sinh động và chi tiết quãng thời gian Quang Dũng tham gia đoàn quân Tây Tiến.
Có người trực tiếp cầm súng chiến đấu ở chiến trường, có người bước chân vào quân ngũ khi đất nước đã hòa bình. Dù ở thời bình hay thời chiến, bằng tài năng và trải nghiệm của mình, họ đã và đang được xem là những nhà văn của lính, khi mang đến những tác phẩm gợi nhớ về quá khứ hào hùng.
Hội thảo "Thơ và văn xuôi ĐBSCL 45 năm" (1975 - 2020) vừa được tổ chức tại Bến Tre ngày 26-8.
Chỉ tính riêng năm 2019, ngoài các bài viết, thơ đăng rải rác trên các báo, Nguyễn Hồng Vinh đã xuất bản hai tập sách: Xanh mãi (quý 2) và Giữ lửa tập 3 (quý 3).
Nhà văn chiến trường là những người gánh trên vai 2 sứ mệnh: chiến đấu và viết. Việc viết có thể diễn ra giữa những ngày bom rơi đạn nổ, cũng có thể sau khi đã lặng im tiếng súng. Họ viết như là một sứ mệnh không chỉ cho riêng mình. Nhà văn Đoàn Tuấn là một trong những người như vậy.
Chưa khi nào chúng ta được chứng kiến một nền văn học trẻ sôi động và không ngừng cập nhật như lúc này, cho dù đang ở tình trạng được đón chào khá nồng nhiệt nhưng lại dễ dàng bị lãng quên nhanh chóng. Có người tạo được dấu ấn nhất định, có người vẫn chưa định hướng cho bản thân và sáng tác thiếu nhiều yếu tố...
Sáng ngày 8/8, NXB Trẻ tổ chức buổi ra mắt sách của 3 nữ nhà văn – nhà báo: Võ Thị Xuân Hà với tập truyện ngắn “Chuyện của các nhân vật có thật trên đời”, Thùy Dương với tiểu thuyết “Lạc lối” và Y Ban với tập truyện ngắn “Có thể có có thể không”.
Những tác phẩm được tặng thưởng và hỗ trợ hàng năm là các công trình, bài viết lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật có chất lượng tốt được các nhà xuất bản, các báo, đài, tạp chí công bố hàng năm.
Năm nay, tổng số có 86 tác phẩm, trong đó có 37 sách, 49 bài viết và chương trình phát thanh được các cơ quan, đơn vị đề nghị xét tặng thưởng.
Phan Nhân 1972 với 400 trang sách có thể xem là cuốn hồi ký của một thế hệ học sinh trường chuyên Phan Bội Châu (thành phố Vinh, Nghệ An), còn gọi là trường Phan, được xem là trường chuyên THPT đầu tiên được thành lập tại miền Bắc Việt Nam, từ năm 1974.
Khi các trường ca: Đổ bóng xuống mặt trời, Trên đường và Ngày đang mở sáng của nhà thơ Trần Anh Thái lần lượt xuất hiện vào các năm 1999, 2004, 2007 trên thi đàn, nó ngay lập tức thu hút sự chú ý của các nhà nghiên cứu, phê bình hàng đầu cùng nhiều độc giả yêu thơ.
Cả cuộc đời nhọc nhằn với những con chữ, nhà văn - nhà báo Trần Bạch Đằng đã sống trọn vẹn với cách mạng, nghề viết và đồng đội.
Ở giai đoạn nào Hoài Thanh cũng có đóng góp quan trọng cho sự nghiệp văn học của đất nước. Mỗi bài viết của ông đều ghi nhận tài năng phê bình kiệt xuất, tấm gương sống trung thực và lao động bền bỉ.